Chương 41: Họa Thủy Đông Dẫn

Khu chế tác, không khí trong này đang vô cùng nóng bức.
Ngồi bên cạnh lò luyện kim đỏ bừng, Nguyễn Trường Sinh tập trung ánh mắt, cẩn thận từng li từng tí luyện chế từng loại vật liệu.


Hắn đang chế tạo Ám Ngân Thiết, một loại vật liệu hợp thành cấp cơ sở thường dùng trong tạo tác học, cần thông qua tổ hợp và dung luyện hai loại chủ liệu cùng ba loại phụ liệu theo tỉ lệ nhất định mới có thể tạo thành.


Việc hợp thành vật liệu cần Tạo Tác Sư nắm vững tri thức và năng lực khống chế, trong quá trình chế luyện và tạo hình phải cẩn thận từng chút một, không thể để bất kỳ sai sót nào xảy ra.


Những lúc sắp xuất hiện sai lầm, Nguyễn Trường Sinh đều tức tốc tiêu hao tâm thần tăng cường lực chưởng khống và tốc độ tư duy để chỉnh sửa vấn đề
Sau nửa tiếng, khi mồ hôi đã đổ đầy trán, hắn cuối cùng cũng hoàn thành.


Ngắm nhìn thanh dao găm màu bạc còn nhiều tì vết và khá thô kệch, khuôn mặt Nguyễn Trường Sinh lộ ra biểu cảm không hài lòng.
Qua năm ngày kể từ khi chạm trán với Lý Toàn Hứng trong căng tin, Tạo Tác Cơ Sở và Luyện Kim Cơ Sở của hắn rốt cuộc bước vào giai đoạn Khả dụng:

『Học thức』:


Tạo Tác Học Cơ Sở (Sơ hiểu) (60%) → Tạo Tác Học Cơ Sở (Khả dụng) (1%)
Dược Tề Học Cơ Sở (Sơ hiểu) (40%) (↑13)
Linh Văn Cơ Sở (Sơ hiểu) (81%) (↑35)
Luyện Kim Cơ Sở (Sơ hiểu) (76%) → Luyện Kim Cơ Sở (Khả dụng) (7%)
Bạch Dược Cơ Sở (Sơ hiểu) (22%) (↑10)




Nên hôm nay là lần đầu tiên Nguyễn Trường Sinh hợp thành vật liệu siêu phàm - bước thứ nhất trong việc luyện chế tạo tác.
Bước thứ hai - điêu khắc Linh Văn cần liên quan đến Linh Tố, hắn phải lên cấp 1 mới có thể nếm thử.
“Quá nhiều sai sót trong quá trình chế tạo, còn chặng đường dài phải đi a…”


Trong lòng than thầm, bất quá ánh mắt của hắn lại hiện lên vẻ thích thú.
Sau khi dọn dẹp và cất đi nguyên liệu còn thừa vào ngăn tủ, như thường lệ Nguyễn Trường Sinh từ trong túi quần rút ra điện thoại và nghe lại các cuộc nói chuyện mà máy ghi âm thu thập được trong hôm nay.


Đã mấy ngày trôi qua, ngoại trừ mấy tin vớ vẩn về những vụ tán gái của Lý Toàn Hưng, hắn cũng thông qua nghe lén mà nhiều lần tránh được kế hoạch kiếm chuyện của thằng này, nhưng Nguyễn Trường Sinh rất chán ghét cảm giác lúc nào cũng phải phòng ngừa bản thân bị quấy rối mà không có sức đánh trả như vậy.


Bật chế độ tua nhanh, hắn yên lặng lắng nghe, tuy nhiên những cuộc nói chuyện không khác ngày hôm qua là bao.
Dường như Lý Toàn Hưng nghĩ rằng dựa vào hoàn cảnh gia đình cùng bản thân có R2 và Đặc chất cấp A, thì hắn sẽ thoải mái vượt qua được nhiệm vụ tại Tro Tàn Giới.


Cho nên mới suốt ngày lãng phí thời gian bằng cách tán gái và gây rắc rối cho người khác.
Từng thấy được con quái vật khổng lồ to vài trăm mét cùng quái vật có đôi trọng đồng màu xám khủng bố đáng sợ, mỗi lần nhớ lại, nội tâm Nguyễn Trường Sinh đều bản năng cảm thấy vô cùng gấp gáp.


Đối với hắn, thời gian là vàng là bạc.
Nguyễn Trường Sinh thực sự không muốn phí tâm vào mấy trò âm mưu quỷ kế, dùng thời gian và công sức ấy để tu luyện và học tập tri thức có phải tốt hơn không?
Nhưng nếu tình trạng hiện tại không có tiến triển, hắn buộc phải nghĩ biện pháp khác.


Bỗng dưng, Nguyễn Trường Sinh bắt gặp một đoạn hội thoại thú vị của Lý Toàn Hưng và hai tên chó săn:
“...Đại ca, không phải ngày mai ngài định tặng hoa cho chị dâu Trần Băng Băng rồi mời đi chơi nha?”
“Chuyển sang hôm khác đi, có thứ khác thú vị hơn.”


“Việc thú vị gì lại có thể khiến ngài đổi ý cơ chứ?”
“Haha, cũng không có gì ghê gớm, chẳng là hôm nay ta vừa trò chuyện được với hoa khôi khối 11 - Trương Hữu Bích, nàng còn mỉm cười và nháy nháy mắt với ta.


Chắc chắn Trương Hữu Bích đã rung động trước tài năng và vẻ ngoài khôi ngô tuấn tú của ta, đồng thời ta đã hẹn được nàng nói chuyện, nên ngày mai nhất định phải mời được nàng đi chơi!”
Giọng Lý Toàn Hưng đầy vẻ đắc ý.


Nghe vậy, tên chó săn còn lại cất giọng với vẻ ngần ngừ:
“Nhưng mà…nàng có bạn trai a đại ca, mà bạn trai nàng còn là học sinh trong ban năng khiếu, nghe nói hắn rất mạnh.”


“Mạnh thì sao, sau khi ngầm chiếm được phương tâm của Trương Hữu Bích, đợi một thời gian nữa Lý Toàn Hưng ta có thể dẫm bạn trai nàng dưới chân, lúc ấy chúng ta sẽ quang minh chính đại đến với nhau, hahaha—nấc!”


Chậc chậc, Nguyễn Trường Sinh không khỏi tặc lưỡi, tên Lý Toàn Hưng này thật ăn tạp nha, còn định học tập Tào tặc cắm sừng người khác nữa chứ.
Nhất định phải phê phán quyết liệt mối quan ngại sâu sắc này!


Sau khi nghe hết những đoạn ghi âm ngày hôm nay, Nguyễn Trường Sinh gọi điện hỏi Khỉ Con về chuyện của Trương Hữu Bích và bạn trai nàng.
Khỉ Con tò mò:
“Bình thường ngươi có quan tâm mấy tin bên lề này đâu?


Chẳng lẽ…ngươi có ý định đập chậu cướp hoa? Đừng như thế nha Cục Đá! Nữ bạo long không phải tốt hơn sao? Mới cả bữa trước ta còn thấy ngươi mắt đi mày lại với bạn học cũ cùng lớp là Trần Nguyệt Hà đâu!”


“Ngươi muốn ch.ết đúng không? Ta hỏi ngươi vì vấn đề quan trọng, biết thì trả lời mau.”
Nguyễn Trường Sinh sầm mặt đáp.


Vì không rõ liệu lần dịch chuyển sau sẽ trở về vị trí trước đó hay chăng, nên mấy hôm trước hắn có đi chủ động trao đổi thông tin liên lạc với tiểu yêu nữ để tiện bề bàn bạc về Tro Tàn Giới khi cần.


Không thể phủ nhận rằng, nàng là một vị cộng tác tương đối hoàn hảo và đáng tin cậy trong vấn đề chiến đấu sinh tồn.
Bất quá lúc bắt chuyện Trần Nguyệt Hà, tên mồm rộng cũng ở gần đấy nên bây giờ kiếm cớ trêu chọc hắn.


“Vấn đề này làm sao có thể gây khó dễ cho ta…” nhìn Cục Đá sắp mất kiên nhẫn, Khỉ Con liền vào thẳng câu chuyện:
“Được rồi, Trương Hữu Bích là hoa khôi khối 11 khá nổi tiếng á, nàng rất thân thiện với mọi người, thậm chí thân thiện...hơi thái quá.


Có nhiều nam sinh bị nàng thả thính trêu chọc đến mức mất mặt xấu hổ, khiến bạn trai nàng luôn phải kè kè bên người phòng bị.


Nếu không phải bạn trai nàng là học sinh top đầu của ban năng khiếu, đồng thời tính chiếm hữu của hắn rất cao thì chắc bây giờ Trương Hữu Bích một lúc phải có mười người yêu, hihihaha.”
“Vậy cho ta thông tin chi tiết về bạn trai của nàng. Hắn rất mạnh sao?”


Thấy Nguyễn Trường Sinh hỏi tiếp, hắn liền trả lời cặn kẽ: “Ta được biết rằng hắn có R2 cấp A và Đặc Chất Cấp B, hiện tại đã là Linh Tố Sư cấp 2 rồi…”
“...”


Hoàn thành thu thập cùng phân tích thông tin, cuối cùng Nguyễn Trường Sinh cũng có thể tìm được phiền phức cho tên Lý Toàn Hưng bằng một cách đơn giản nhưng vô cùng hiệu quả, lại đỡ phải hao tâm tổn trí.
Sau khi kể xong xuôi, Khỉ Con không nhịn được hỏi thêm lần nữa:


“Rốt cuộc ngươi muốn những tin tức này để làm gì vậy?”
“Bí mật, ngày mai ngươi khác thấy một trò hay, lúc đoán ra được nhớ giữ kín miệng.”


Nguyễn Trường Sinh cùng Khỉ Con nói thêm vài ba câu rồi tắt máy, hắn không sợ Khỉ Con lộ ra bí mật, vì nếu việc này thành công, hắn sẽ có đủ thời gian thảnh thơi để bước vào Linh Tố Sư cấp 1.
Khi ấy tên Lý Toàn Hưng có phát hiện đi nữa thì hắn cũng không e dè.


Trong đầu đã dần dần hình thành kế hoạch chi tiết cùng các phương án dự phòng, Nguyễn Trường Sinh cắt lấy đoạn ghi âm và lưu sang một chiếc máy phát thanh mini tự chế.
Sau khi chuẩn bị hoàn tất một số đồ vật, hắn quay trở lại phòng khách chơi đùa với Gỗ Mun một chút rồi đi tiếp tục đọc sách.


Chiều hôm sau, tiếng chuông báo nghỉ giữa giờ vang lên, Lý Toàn Hưng đã không nhịn được, hắn hấp tấp chạy vọt ra ngoài
Thấy thế, Nguyễn Trường Sinh lập tức bám theo sau, trước khi đi hắn cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc đồng phục trường, đổi chút kiểu tóc và đeo lên cặp kính mắt hắn mới chế tác tối qua.


Trong khuôn viên trường cùng những dãy hành lang nhộn nhịp học sinh, Nguyễn Trường Sinh tiêu hao tâm thần tăng cường che dấu tin tức tố lên mức cao nhất, đồng thời mượn đám đông và những góc ch.ết mà camera an ninh không thể nào quay được rõ ràng để che giấu bản thân.


Lý Toàn Hưng vẫn đang háo hức vui vẻ, không biết rằng một hình bóng lặng lẽ theo sát mình.
Sau khoảng ba phút, khi nhìn được thứ mà Nguyễn Trường Sinh muốn nhìn, hắn tức thì phóng tới địa điểm ban năng khiếu khối mười một.


Thông qua Khỉ Con, Nguyễn Trường Sinh đã biết được tên của bạn trai Trương Hữu Bích là Đỗ Hồng Thái, xuất thân trong một gia đình khá có máu mặt ở đất Vĩnh An.


Hắn có ngoại hình, tài lực và thiên phú đều rất mạnh nên mới cua được Trương Hữu Bích, đồng thời thuộc tuýp người bộc trực nên có khá nhiều bạn bè.


Nhưng Đỗ Hồng Thái cũng rất nóng tính và có lòng chiếm hữu cực mạnh, những tên nam sinh dám cố tình lởn vởn xung quanh bạn gái hắn đều bị Đỗ Hồng Thái nhanh chóng xử mạnh tay, vì thế mà mấy lần hắn phải vào phòng giám hiệu.


Nếu hắn nghe đoạn ghi âm và bắt được cảnh mờ ám đang diễn ra, chắc chắn hôm nay Lý Toàn Hưng không thể lành lặn mà ra khỏi trường.
Đi tới nơi, Nguyễn Trường Sinh nhìn quanh nhưng không thấy, nếu hắn đã không ở lớp, với tính cách của đối tượng, tỷ lệ cao hắn đã đi qua lớp của Trương Hữu Bích.


Trên đường đi tới, cuối cùng Nguyễn Trường Sinh đã thấy Đỗ Hồng Thái.
Hắn dùng một tay cầm điện thoại, có vẻ muốn tìm bạn gái mình nhưng không thấy nên đang nhắn tin cho nàng.


Giống như người vô hình, Nguyễn Trường Sinh vô thanh vô tức bước qua, đồng thời lặng lẽ nhét vào túi áo Đỗ Hồng Thái chiếc máy phát và một mảnh giấy nhỏ.


Cảm giác túi áo có dị động, Đỗ Hồng Thái vô thức lấy tay mò ra đồ vật, hắn mới chợt nhớ vừa có một người sượt qua mình nhưng lại không để ý.
Lập tức cảnh giác quan sát xung quanh nhưng không tìm thấy ai, Đỗ Hồng Thái bèn mở ra tờ giấy.


Ánh mắt lướt qua mấy dòng chữ, khuôn mặt hắn hơi biến sắc.
Hắn biết rõ tính cách bạn gái mình, mặc dù nàng có sở thích trêu chọc nam sinh để hắn lên cơn ghen, nhưng sẽ không đi quá giới hạn, chuyện này đã xảy ra rất nhiều lần nên Đỗ Hồng Thái phản ứng không quá lớn.


Ánh mắt xen lẫn sự nghi ngờ, cuối cùng quyết định dựa theo chỉ dẫn trên giấy, hắn bật chiếc máy phát.
“...”
Sau khi nghe lại đoạn ghi âm, biết Trương Hữu Bích đang trêu chọc Lý Toàn Hưng, hắn rõ ràng kẻ này là một học sinh có thiên phú và Đặc Chất song cấp A, gia đình cũng không phải dạng vừa.


Không ổn!
“Muốn dẫm ta dưới chân, còn muốn cướp bạn gái của ta, Lý Toàn Hưng! Ngươi chắc chắn phải ch.ết!” cảm nhận được mối uy hϊế͙p͙ tới gần, cơn giận cùng sự không chắc chắn từ trong lòng hắn dâng trào khiến biểu cảm của Đỗ Hồng Thái trở nên vô cùng âm trầm.


Hắn phảng phất thấy được tương lai của mình sắp cao thêm hai mét đến nơi!
Nhìn địa chỉ trong mảnh giấy, Đỗ Hồng Thái tức tốc lao đi như con thú dữ vồ mồi.
Đứng ở xa xa, Nguyễn Trường Sinh muốn đuổi theo mà không kịp, nhưng mà hắn đã biết địa điểm ở đâu nên cũng không quá gấp.


Quan sát vẻ mặt của Đỗ Hồng Thái, hắn biết được trò vặt vãnh của mình đã thành công.
Ai...năng lực và tình báo đều không đủ nha, nên cuối cùng hắn đành phải chọn hạ sách họa thủy đông dẫn nhằm kéo dài thì giờ.


Thời gian quá gấp, nếu cho hắn thêm vài ngày, Nguyễn Trường Sinh đã có thể dùng phương pháp khác an toàn hơn để thực hiện kế sách này.
Trong khi vừa chạy chậm vừa che lấp bản thân, trong lòng hắn không khỏi ngẫm nghĩ.
Lúc sắp tới nơi, Nguyễn Trường Sinh đã nghe thấy tiếng gào thét khủng bố:


“Lý Toàn Hưng!!!”

Năm phút trôi qua, Khỉ Con Nguyễn Minh Hoàng vội chạy ào vào lớp, hắn vui vẻ ngoác miệng, la lên thất thanh:
“Đại sự không ổn! Lý Toàn Hưng bị đánh nằm viện á!”






Truyện liên quan