Chương 13: Ủy khuất. Mù đường thiếu chủ.

Cái quỳ này, nàng hoàn toàn là cam tâm tình nguyện, không có 1 tia phản kháng nào.
Theo Lý Mạn Hoa quỳ xuống, nam tử hắc y kia rốt cuộc cũng cười, nụ cười này kinh khủng đến mức để cho nàng đều rợn hết tóc gáy, phát ra từ sâu bên trong linh hồn sợ hãi.


Nàng thề, mấy vạn năm sinh sống, chưa bao giờ gặp thứ đáng sợ như vậy, để cho nàng cho dù là phải tiếp nhận vô số cực hình cũng không muốn nhìn thấy nó. Đồng thời, không gian xung quanh lúc này cũng theo đó mà vỡ vụn, hóa thành từng mảnh nhỏ. Lý Mạn Hoa cũng trở về hình dạng con mèo như ban đầu, chỉ là lúc này con mèo này sắc mặt đã ngơ ngác, làm tư thế quỳ, chỉ là ở dưới đã sớm ướt đẫm.


Đường đường 1 đời siêu cấp Nữ Đế, vậy mà dấm đài.
Đứng ở 1 bên nhìn xem Khương Thái Hạo, lúc này rốt cuộc cũng không nhịn được nữa.
"Phụt!
Hahahahahaha, dấm đài rồi dấm đài rồi, hahahaahahahaha." hắn cười vô cùng to, khoái chí, tựa như mấy chục năm đều chưa cười vậy.


Nghe được Khương Thái Hạo tiếng cười, Lý Mạn Hoa tỉnh ngộ lại, nhìn xem xung quanh hoàn cảnh đã thay đổi, nàng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Tràng cảnh như vừa rồi, có đánh ch.ết nàng cũng không muốn chứng kiến lần nữa.


Nghe được Khương Thái Hạo cái kia hèn mọn tiếng cười, lại nhìn xuống dưới thân ướt đẫm 1 vũng nước, sắc mặt nàng lại hơi đỏ lên.


Nhưng lần này nàng cũng không có giận, có thể nói vừa rồi Khương Thái Hạo thủ đoạn đã lưu lại cho nàng bóng ma tâm lí. Nhưng, nghe bên tai Khương Thái Hạo tiếng cười, nhìn thấy sự xấu hổ của mình, Lý Mạn Hoa lúc này rốt cuộc không nhịn được, từ khóe mắt chảy xuống những giọt lệ. 1 đời nàng, số lượng lần khóc có thể đếm được trên đầu ngón tay, khi thành Đại Đế càng là gần như không bao giờ thấy.




Hôm nay, nàng 1 lần nữa khóc, hơn nữa khóc rất thương tâm, khóc vì ủy khuất, khóc vì xấu hổ. "Meow meow meow meow meow." Tiếng khóc vang lên, nhưng cũng chỉ phát ra tiếng kêu của mèo, nhưng ai nghe cũng đều cảm thấy buồn, để cho người ta không tự chủ sinh ra sự thương hại.


Điều này lại càng khiến Lý Mạn Hoa khóc thảm thiết hơn, không chỉ thành tiên thất bại, hóa thành 1 con mèo, mất hết tất cả, nay lại còn gặp phải chuyện này.
Nhìn thấy tiểu miêu vậy mà đang khóc, Khương Thái Hạo lúc này mới ngừng việc cười lại.
Tựa hồ, mình chơi hơi quá đà thì phải?


"Cẩu hệ thống, đây là thế nào?
Rõ ràng ta chỉ bảo ngươi dạy cho nàng 1 bài học là được, sao lại đến con gái người ta ra nông nỗi này?
" "Xin túc chủ tự soi lại bản thân, hành vi vừa rồi của túc chủ, thật mẹ nó thiếu đánh.


Cho dù là ai gặp được cũng đều không chịu được, càng đừng nói đến tinh thần vừa nhận trọng đại đả kích như Lý Mạn Hoa, Tiên Vương may ra còn được." Nghe vậy, Khương Thái Hạo xấu hổ gãi gãi đầu, tựa hồ hệ thống nói cũng rất có lí a?


Hành vi của hắn lúc nãy thật có đúng không tốt.
Nghĩ vậy, hắn cũng không chần chừ, búng tay 1 cái liền dọn Lý Mạn Hoa bên dưới vũng nước, cấp tốc lấy ra 1 chiếc khăn khô, lại gần lại gần phía nàng.


Đang khóc Lý Mạn Hoa cũng không để ý đến Khương Thái Hạo đang tới gần, vẫn tiếp tục khóc vô cùng thương tâm.
Bỗng, nàng đột nhiên cảm thấy 1 cái ấm áp bàn tay từ từ nâng mình lên, sau đó ôn nhu vuốt ve đầu của nàng.


Ngẩng đầu lên, liền thấy Khương Thái Hạo cái kia đáng hận khuôn mặt, hắn lúc này đang dùng 1 chiếc khăn khô, nhẹ nhàng lau đi nàng phần lông bị ướt.
Mặc dù đây là 1 cái vô cùng không nên hành vi, nàng lẽ ra phải tức giận đẩy hắn ra, sau đó giận dỗi bỏ đi.


Nhưng trong đầu nàng lúc này dậy không nổi những suy nghĩ này, có lẽ do là Khương Thái Hạo đã thực sự để cho nàng sợ a!
Ôn nhu giúp nàng lau xong, hắn lại lột nàng 1 hồi, sau đó mới nhẹ nhàng để con tiểu miêu này xuống.


Nhìn thấy Khương Thái Hạo cuối cùng cũng đặt mình xuống, Lý Mạn Hoa gấp vô cùng, vèo 1 phát liền biến mất khỏi tầm mắt hắn.
Hắn bất đắc dĩ cười, 1 phút bốc đồng cả đời bốc c*t, lần này thì trang bức sướng rồi, nhưng lại để con mèo kia giận như vậy.


"Thôi, tạm thời để cho nó ổn định lại đã rồi mới tới xem sao." hắn nói.
Hắn không hề để ý, tại Lý Mạn Hoa trong lòng, hắn đã trở thành 1 cái mang theo uy nghiêm, để cho người ta không dám phản kháng, chống đối tồn tại.
Giống như 1 người phụ thân vậy.


....... Tại 1 ngọn núi cách Viên Linh Thành khoảng 500 dặm, ta bắt gặp hình ảnh của Khương Hữu Thần, nhân vật phản diện của chúng ta.


Hắn lúc này đang loay hoay cầm trên tay 1 khối bản đồ, chẳng biết làm sao với nó. "À thì, Vũ Thiên Hằng sau khi bị trọng thương liền chạy dọc theo dãy sơn mạch này, xong rồi hình như hắn khai báo là chạy về phía Bắc, tới 1 tòa thành trì, tên gì thì không nói." "Xem ra ta cũng phải đi theo lộ tuyến đúng với hắn vậy." Hắn nói thầm.


"Cơ mà chờ cái đã, hướng bắc là hướng nào ấy nhỉ?" Lúc này, hắn chợt nhớ ra 1 điều.
Kiếp trước chỉ giỏi bốc phét cùng rít thuốc lào hắn đây, liền mặt trời mọc ở đâu cũng không biết, nói chó gì đến hướng đông tây nam bắc.


"Mẹ nó, biết vậy kiếp trước ngồi trong lớp ta chịu khó nghe ông già kia dạy thì có phải ngon không, giờ thì mù tịt, chẳng biết cái gì." Hắn vô cùng khó chịu nói.
"Tại sao bọn làm bản đồ ở đây ngu thế nhỉ, không ký hiệu nam bắc đông tây ra, giờ thì ta biết phải làm sao?


" Mặc dù không biết đường, nhưng hắn cũng không dám hỏi người khác.
Đường đường siêu cấp thế lực thiếu chủ, liền cái đơn giản như này cũng không biết, đây là muốn để người khác cười rụng răng sao?


Đắn đo 1 hồi lâu, hắn cuối cùng quyết định nghĩ. "Thôi, kệ mẹ, ta cứ đi bừa 1 hướng, sai thì cùng lắm là đi lại." Hắn nói thầm.


"Dựa vào vốn hiểu biết ít ỏi còn sót lại của ta, hướng đông cùng tây hình như là đồng hướng, đi cái nào cũng như nhau." Mà hướng đông thì hắn biết, giáo viên hắn dậy cứ đi theo mặt trời là hướng tây, hắn chỉ biết mỗi vậy.


Thế là không do dự, hắn nhìn về phía anh hoàng, nhanh chóng chạy theo anh ấy.
Thế nhưng, hắn quên mất 1 điều, thái duong ở hướng tây chỉ đúng, khi mà nó chuẩn bị lặn.
Còn bây giờ, là thời điểm tầm 8, giờ sáng, chính là lúc nó mới mọc, phương vị nằm ở phía Đông.


Mà hắn, cũng không chạy về phía Bắc, mà là phía Đông.
Thật mẹ nó trùng hợp, lộ tuyến mà hắn đang đi, hướng thẳng tới vị trí Viên Linh Thành.






Truyện liên quan

Từ Luyện Đan Học Đồ Bắt Đầu Quật Khởi

Từ Luyện Đan Học Đồ Bắt Đầu Quật Khởi

Phương Hạch Đào452 chươngĐang ra

Huyền Huyễn

15.5 k lượt xem

Huyền Huyễn Chi Bắt Đầu Phục Chế Tuyệt Thế Võ Hồn

Huyền Huyễn Chi Bắt Đầu Phục Chế Tuyệt Thế Võ Hồn

Lý Bạch Bạch175 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

3.1 k lượt xem

Huyền Huyễn: Hóa Thân Thái Cổ Cuồng Ma, Tàn Sát Chư Thiên!

Huyền Huyễn: Hóa Thân Thái Cổ Cuồng Ma, Tàn Sát Chư Thiên!

Tam Tối798 chươngFull

Huyền HuyễnHệ Thống

47.2 k lượt xem

Huyền Huyễn: Ai Dám Lời Vô Địch, Duy Ta Chu Chứng Đế!

Huyền Huyễn: Ai Dám Lời Vô Địch, Duy Ta Chu Chứng Đế!

Tiểu Chu Bất Hội Tả Huyền Huyễn518 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

6.8 k lượt xem

Huyền Huyễn, Ta Đã Biến Thành Ma Giới Khí Linh

Huyền Huyễn, Ta Đã Biến Thành Ma Giới Khí Linh

Cẩu Thác90 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

2 k lượt xem

Huyền Huyễn: Vĩnh Dạ Chi Chủ

Huyền Huyễn: Vĩnh Dạ Chi Chủ

Mặc Bút Tiên Sinh500 chươngFull

Tiên HiệpHuyền Huyễn

4.9 k lượt xem

Huyền Huyễn: Từ Luyện Chế Nhân Thể Đại Đan Bắt Đầu

Huyền Huyễn: Từ Luyện Chế Nhân Thể Đại Đan Bắt Đầu

Mộc Tú Vu Lân132 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

1.7 k lượt xem

Huyền Huyễn: Bắt Đầu Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Huyền Huyễn: Bắt Đầu Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa

Kim Thiên Dược Vong Hạp847 chươngFull

Huyền HuyễnHệ Thống

20.7 k lượt xem

Ngã! Cảm Nhiễm Liễu Huyền Huyễn Thế Giới

Ngã! Cảm Nhiễm Liễu Huyền Huyễn Thế Giới

Ngạnh Hạch Cửu Thái253 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

1.8 k lượt xem

Huyền Huyễn: Thuyết Thư Hoang Thiên Đế, Thánh Nữ Quỳ Cầu Rời Núi

Huyền Huyễn: Thuyết Thư Hoang Thiên Đế, Thánh Nữ Quỳ Cầu Rời Núi

Tuyết Vận246 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên Không

5.7 k lượt xem

Huyền Huyễn Chi Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Huyền Huyễn Chi Triệu Hoán Vạn Giới Thần Ma Tranh Bá

Tiểu Ngư Lâu458 chươngĐang ra

Huyền HuyễnHệ Thống

18.3 k lượt xem

Huyền Huyễn: Tu Luyện Hiệu Suất Vạn Lần Bạo Kích

Huyền Huyễn: Tu Luyện Hiệu Suất Vạn Lần Bạo Kích

Đại Nhục Bao Tử217 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

10.9 k lượt xem