Chương 4: Ngự Sử cùng kẻ lưu manh kia

Lúc này Ngự Sử xin nghỉ tại gia đang ngồi ở trà lâu.
Ngự Sử rất sầu muộn.


Thân là một ngôn quan, lý tưởng cả đời của Ngự Sử là có một ngày có thể hoàn thành “Dĩ tử tiến gián” (dùng cái ch.ết để can gián), danh lọt sử xanh. Nhưng mà hắn sinh không đúng thời, gặp một hoàng đế ngoại trừ cuộc sống riêng tư thì không còn gì để chê trách, can gián.


Thân là một văn thần, mục tiêu chính trị của Ngự Sử là chỉnh sửa ra một người khiêm tốn biết nghe can gián, hoàng đế thập toàn thập mĩ. Nhưng mà hắn vẫn như cũ sinh không đúng thời, gặp một người am hiểu mọi việc, phi thường lưu manh, khiêm tốn nghe can gián, một hoàng đế kiên quyết không thay đổi.


Ngự Sử được hoàng đế ban thưởng rất nhiều lần, nhiều đến mức hiện tại hắn chỉ cần nghe hai từ “Phần thưởng”, đầu sẽ không tự chủ được mà cúi xuống dưới.
Hoàng đế cùng sứ giả phiên bang đi vào trà lâu, liếc mắt thấy một người ngồi trên lầu hai của trà lâu.


Sứ giả phiên bang cảm khái nói: “Phiên triều các ngươi có rất nhiều nam nhân đẹp như vậy sao! Cũng không phải tất cả đều là nam không ra nam, nữ không ra nữ.”
Hoàng đế hỏi: “Người trên lầu hai kia?”
Sứ giả phiên bang gật đầu: “Chúng ta qua nói chuyện với hắn được không?”


Hoàng đế mặt không đổi sắc nói: “Nguyên lai huynh đài thích người như vậy, xem ra tại hạ cùng với huynh đài quả nhiên phẩm vị không giống nhau. Vị đạo bất đồng bất tương vi mưu, lúc đó tại hạ sẽ là người thừa. Tương lai nếu hữu duyên sẽ gặp lại, liền tạm biệt a!” Nói xong cũng không chờ trả lời, xoay người bỏ chạy.




Sứ giả phiên bang sửng sốt nửa ngày, nói: “Oa tử phiên bang rất kỳ quái, nói nghe không hiểu, thoáng cái đã đi…”


Sứ giả phiên bang lên lầu hai, cùng Ngự Sử nói chuyện. Ngự Sử nhìn hắn một cái, nhận ra đây là sứ giả mới vào kinh yết kiến không lâu, đứng dậy hành lễ, đồng thời tự giới thiệu chức quan: “Ngự Sử đương triều.”
Sứ giả phiên bang rất mờ mịt: “Làm gì?”


Ngự Sử nói: “Ngự Sử, thất phẩm ngôn quan.” Lại giải thích: “Chuyên môn đề ý kiến cho hoàng đế.”
Sử giả phiên bang suy nghĩ một chút, không giải thích được: “Hoàng đế phiên bang các ngươi rất kỳ quái! Không có việc gì nên tìm người chửi mình sao? Hắn ngu ngốc sao?”


Ngự Sử nghe được câu cuối cùng, hai má đều đen lại.






Truyện liên quan

Ân Sủng Của Hoàng Đế

Ân Sủng Của Hoàng Đế

Tiểu Ngôn25 chươngTạm ngưng

Ngôn Tình

176 lượt xem

JQ Phát Sinh Giữa Tiểu Hoàng Đế và Hoàng Thúc Của Hắn

JQ Phát Sinh Giữa Tiểu Hoàng Đế và Hoàng Thúc Của Hắn

Vân Thượng Gia Tử33 chươngFull

Đam Mỹ

276 lượt xem

Hoàng Đế Nan Vi

Hoàng Đế Nan Vi

Thạch Đầu Dữ Thủy233 chươngFull

Huyền HuyễnCung ĐấuĐam Mỹ

1.2 k lượt xem

Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Kiều Thê Tùy Hứng Của Hoàng Đế

Kiều Ninh9 chươngFull

Ngôn TìnhSắc Hiệp

149 lượt xem

Chuyện Tình Của Triệu Công Chúa Và Hoàng Đế Nhát Gái

Chuyện Tình Của Triệu Công Chúa Và Hoàng Đế Nhát Gái

Scarlet Kitten45 chươngTạm ngưng

Cổ ĐạiThanh Xuân

77 lượt xem

Đừng Nói Hoàng Đế Vô Tình

Đừng Nói Hoàng Đế Vô Tình

Đông Trùng10 chươngFull

Đam MỹCổ Đại

120 lượt xem

Hoàng Đế Ngốc, Ta Yêu Chàng

Hoàng Đế Ngốc, Ta Yêu Chàng

Cẩm Bình4 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhCung ĐấuCổ Đại

25 lượt xem

Hoàng Đế Đáng Ghét Mau Tránh Ra

Hoàng Đế Đáng Ghét Mau Tránh Ra

Tiểu thư ngố17 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

108 lượt xem

Đế Hậu Thiên Tài, Hoàng Đế Đứng Sang Bên

Đế Hậu Thiên Tài, Hoàng Đế Đứng Sang Bên

Mạc Hỏa Tiểu Mạt114 chươngFull

Ngôn TìnhLịch SửXuyên Không

761 lượt xem

Hoàng Đế Tướng Công Khá Là Hư

Hoàng Đế Tướng Công Khá Là Hư

Y Nhiên Du Nhiên2 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

26 lượt xem

Hoàng Đế Thái Giám Nhất Oa Chúc

Hoàng Đế Thái Giám Nhất Oa Chúc

Thu Chí Thủy16 chươngFull

Đam MỹHài HướcCổ Đại

122 lượt xem

Khất Cái Hoàng Đế

Khất Cái Hoàng Đế

Đoạ Thiên12 chươngFull

Đam MỹCổ Đại

41 lượt xem