Chương 39: Rập bẫy

Gió thổi lá cây sàn sạt rung động, Triệu Đạc Trạch cùng Tiêu Duệ Hoa bốn mắt đấu nhau, ai cũng không chịu lui về phía sau một bước.


Thế tử điện hạ cũng biết, nếu ta đem nhân chứng vật chứng giao cho Từ đại nhân, sẽ như thế nào? Ta cùng Từ đại nhân không thù, lão sư Giang Chiết là đồng khoa với Từ đại nhân là hảo hữu, bọn họ có mười mấy năm giao tình. Từ đại nhân ở Giang Nam thi hành biện pháp chính trị nhiều năm, dân tâm quy thuận, bá tánh khen ngợi. Trên đời này có rất nhiều người cảm thán duong gia trung liệt, nhưng càng nhiều người không có thù hận với Từ đại nhân.



Ngươi nghĩ những lời ngươi nói có thể khiến ta đổi ý, đúng không?
Triệu Đạc Trạch đánh gãy lời Tiêu Duệ Hoa, không phải hắn không do dự, cũng đã cân nhắc có đáng giá hay không?
Nắm chặt tay thành quyền, nếu đổi ý chẳng phải sẽ khiến Tiêu Duệ  Hoa xem thường?


Xoay người, Triệu Đạc Trạch không chút lưu luyến bước về hướng đại môn Tướng Quốc Tự.
Nếu tiếp tục ở lại, hắn sợ hắn sẽ đổi ý, còn không bằng nhắm mắt làm ngơ, bớt lo.
- Thế tử điện hạ xin dừng bước.
Tiêu Duệ Hoa ở sau lưng Triệu Đạc Trạch cao giọng nói:


Ngươi thắng, thỉnh thế tử điện hạ cùng ta tiến vào thiện phòng, ta để cho người gặp một người.
Triệu Đạc Trạch dừng bước, trong lòng mừng thầm, nhưng vẫn xụ mặt bàng quang xoay người lại, theo Tiêu Duệ Hoa đi vào thiện phòng.


Tiêu Chước Hoa đã giúp người bị thương dùng dược, cũng thi triển tuyệt kỹ châm cứu, nghe thấy tiếng bước chân, ngẩn đầu nhìn thấy huynh trưởng, khẽ nói:

Nếu trễ một chút nữa, thần tiên cũng khó cứu.
- Vất vả cho muội rồi, tiểu muội.
- Tần vương thế tử?




Lúc này Tiêu Chước Hoa mới nhìn thấy nam nhân cùng huynh trưởng tiến vào là ai, sao hắn lại ở chổ này?

Tiểu muội ra ngoài trước đi, ta cùng thế tử gia có chuyện cần nói.
- Dạ.
Tiêu Chước Hoa phúc thân với Tần vương thế tử, sau đó xoay người bước ra cửa.


Trong lòng âm thầm suy đoán, rốt cuộc huynh trưởng có chuyện gì mà một hai phải nói cùng Tần vương thế tử?
Tần vương thế tử rõ ràng có ý với Khương biểu muội, nếu không lúc trước hắn sẽ không xông ra bảo hộ Khương Mân Cẩn.


Hai phủ lại có hôn ước, thế tử điện hạ nghênh thú Khương biểu muội chẳng phải là nước chảy thành sông?
Hay là huynh trưởng muốn ngả bài với Tần vương thế tử?
Không phải, dựa theo tâm tư của huynh trưởng mà nói chỉ sợ sẽ bỏ qua cơ hội tốt nhất.


Trong lòng huynh trưởng không có tư tình nhi nữ, dù có hảo cảm với Khương biểu muội, chỉ sợ cũng không sâu đậm.
Khương biểu muội còn chưa khiến huynh trưởng động tâm đến nổi phi khanh không thú.
Không phải Tiêu Chước Hoa không muốn nhắc nhở huynh trưởng Khương Lộ Dao khó có.


Nhưng huynh trưởng luôn luôn có chủ ý không nhất định sẽ nghe.
Hai huynh muội từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, nàng hiểu rõ huynh trưởng muốn cái gì nhất.
Huynh trưởng đợi đến lúc công thành danh toại mới có thể suy xét hiền thê.

Thế tử điện hạ, mời ngồi.
- Hắn là ai?


Triệu Đạc Trạch cùng Tiêu Duệ Hoa ngồi đối diện trong thiện phòng, trên giường là một vị thư sinh trẻ tuổi suy sụp hôn mê bất tỉnh.
Vóc người thoạt nhìn không cao lắm, sắc mặt trắng bệch, hơi thở mỏng manh, có thể đoán người này bị thương rất nặng.


Chỉ thấy xuất khí( thở ra) không thấy tiến khí(hít vài) thương thế nặng như thế lại chính là con át chủ bài mà Tiêu Duệ Hoa dùng để đạp đổ Từ Nghiễm Lợi?
Triệu Đạc Trạch có chút hoài nghi, có phải mình đã bị lừa.


Mới vừa rồi lúc vào cửa, Triệu Đạc Trạch gặp lại Tiêu Chước Hoa, lúc này hắn đã đem Tiêu thị giống như thê tử của đại cữu tử(anh vợ) mà đối đãi.


Tiêu thị có dung mạo thanh tú, khí chất trầm ổn, lại có một tay y thuật, đại cữu tử Khương Mân Cẩn có thể thú được nàng, ít nhất sẽ khiến Thái tử thiếu một phần trợ lực...


Có Tiêu thị trông coi đại cữu tử, sau này hắn cũng tốn ít tâm tư, Khương Lộ Dao nói nhược điểm bắt thóp gì đó, Triệu Đạc Trạch đều để tâm.

Hắn và ta học cùng viện, tư chất tầm thường, nhưng tổ tiên của hắn đã từng là danh thần...


Tiêu Duệ Hoa rất bình tĩnh, không hề bị sự yêu ghét ảnh hưởng:

Hắn đã từng đắc tội với ta, ta chỉnh hắn đến nổi ở trong học viện ở không nổi. Nhưng mà, cũng vì cơ duyên xảo hợp, mà cuối cùng chúng ta trở thành bằng hữu.
- …


Triệu Đạc Trạch nhìn Tiêu Duệ Hoa, vị giải Nguyên này lãnh tâm lãnh tình, tương lai sau này thành tựu công danh không thể xem thường.
Tiêu Duệ Hoa có tố chất làm chính khách, giết người với vô hình, tuyệt đối sẽ không vì yêu ghét mà ảnh hưởng đến phán đoán của hắn.


Sau đó? Tổ tiên của hắn là ai?
- Ngô Văn Tề.
- Ai?
Đôi mắt Triệu Đạc Trạch lộ ra hung quang, nhịn xuống xúc động, cả giận nói:


Ngô gia không phải đã tuyệt tử rồi sao? Như thế nào mà tạp chủng vẫn còn tồn tại? Ngô Văn Tề sao xứng gọi là danh thần? Đừng nghĩ rằng hắn ở thiên lao sợ tội tự sát là có thể hoàn lại tội lỗi…Nếu không phải hắn...Không phải hắn…Sao ngoại tổ phụ của ta bị ch.ết vì thiên đao vạn quả?


(Yul: thiên đao vạn quả bị chém thành trăm ngàn mảnh)

Ta hiểu vì sao thế tử điện hạ thống hận Ngô Văn Tề, ngươi hãy bình tĩnh một chút, năm đó chuyện về duong gia, ta so với ngươi còn rõ ràng hơn.
- Sao ngươi có thể rõ ràng hơn ta?


Thế tử điện hạ là ngoại tôn của duong gia, Tần vương chính phi vì vậy mà tự sát, ngươi là người trong cuộc, trong lòng chỉ có oán hận, ta trừ chuyện cảm thán duong gia trung liệt ra, thì ta thật sự là người ngoài cuộc, người ngoài cuộc luôn tỉnh táo, lời này cũng không sai. Trong mắt thế tử điện hạ, bi kịch mà duong gia gánh chịu vì đâu? Hay chỉ vì đám gian thần xua nịnh tính kế duong gia?



Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?


duong gia gặp bi kịch là vì công cao chấn chủ, biên cảnh chỉ nghe lệnh duong nguyên soái, không nhớ tới đương kim bệ hạ, nếu ngươi là bệ hạ trong lòng sẽ nghĩ như thế nào? Huống chi duong gia là nhạc gia của Tần vương điện hạ, duong Suất cùng lão Tần vương là sinh tử chi giao…


Những lời ngươi nói ta đều biết, Tiêu Giải Nguyên, ngươi không phải là người đầu tiên nói với ta những lời này.
- Những câu tiếp theo, ta nhất định sẽ là người đầu tiên nói cùng ngươi.
Tiêu Duệ Hoa không để ý lời trào phúng của Triệu Đạc Trạch:


Ngô Văn Tề ch.ết oan, hắn giữ được duong gia…… Nếu không có hắn một lòng chờ đợi hoàng thượng "đổi ý" "tỉnh ngộ", thì hiện tại duong gia một người cũng không còn, còn có…Năm đó người thông tri(= báo tin) Tần vương chính phi chính là Ngô Văn Tề, Ngô đại nhân.


Thì thế nào? Sớm biết, muộn biết, nương ta cũng sẽ tự sát…
Ánh mắt Triệu Đạc Trạch đột nhiên ngưng trọng, khuôn mặt dữ tợn có chút nhợt nhạt, nương đã sớm biết duong gia xong rồi?


Nếu không có Tần vương chính phi một phen an bài, duong gia chỉ sợ đã sớm diệt. Là nàng tiến cung cầu thái hậu nương nương, cũng là nàng giả câm vờ điếc ngầm đồng ý Ngô Văn Tề ẩn tàng nam đinh duy nhất của duong gia, tại hạ không thể không khen ngợi một câu, Tần Vương chính phi là một vị nữ nhân lợi hại, bảo vệ nhất mạch hương khói cuối cùng của ngoại gia, hơn nữa còn làm cho thế lực duong gia bị sót lại có thể tránh bị hoàng thượng nhổ tận gốc, đem duong gia bố trí phân tán, lại khiến hoàng thượng cho rằng mình nắm giữ tất cả…Một khi người duong gia ra lệnh, nhóm người này vẫn như cũ nghe lệnh hậu nhân của duong nguyên soái.






Truyện liên quan

Nhi Nữ Hầu Môn

Nhi Nữ Hầu Môn

Tố Tố Tuyết85 chươngTạm ngưng

Trọng SinhCung ĐấuNữ Cường

901 lượt xem

Hầu Môn Độc Phi

Hầu Môn Độc Phi

Chân Ái Vị Lương211 chươngTạm ngưng

Xuyên KhôngTrọng SinhNữ Cường

1.5 k lượt xem

Trùng Sinh Chi Hầu Môn Đích Phi

Trùng Sinh Chi Hầu Môn Đích Phi

Quân Tàn Tâm22 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng SinhNữ Cường

143 lượt xem

Xuân Mậu Hầu Môn

Xuân Mậu Hầu Môn

PHỒN ĐÓA8 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhCổ Đại

89 lượt xem

Trùng Sinh Chi Lại Vì Hầu Môn Phụ

Trùng Sinh Chi Lại Vì Hầu Môn Phụ

Tô Tiểu Lương134 chươngFull

Ngôn TìnhTrọng SinhGia Đấu

4.3 k lượt xem

Trọng Sinh Chi Hầu Môn Tà Phi

Trọng Sinh Chi Hầu Môn Tà Phi

Thanh Mặc Yên Thủy1,374 chươngFull

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

2.3 k lượt xem

Xuyên Qua Chi Hầu Môn Kế Phu

Xuyên Qua Chi Hầu Môn Kế Phu

Điềm Khanh Trạch Nguyệt341 chươngFull

Đam MỹCổ ĐạiĐiền Viên

2.7 k lượt xem