Chương 68: Tin tức

Nói một hồi là đã tới giờ ngọ, Hàn Mặc Trang vẫn như cũ lên xe ngựa rời đi.
Tiết Phá Dạ trong lòng vẫn suy tư ý tứ lời nói kia của hắn, hay là Hàn Mặc Trang muốn ám chỉ cái gì đó, nhưng lại không tiện nói rõ?


Trở lại phòng của mình, từ trong lòng lấy ra cái bình sứ nhỏ, mở ra, lại ngửi được hương khí thấm vào ruột gan nọ, xuân tâm nhộn nhạo, Tiết Phá Dạ ha ha nở nụ cười hai tiếng, chợt nghe tiếng đập cửa vang lên, Hồ Tam ở bên ngoài nhẹ giọng nói: “Chưởng quầy, ta là Hồ Tam!”


Tiết Phá Dạ vội thu hồi bình sứ, thứ này cũng không thể gặp ánh sáng, Hồ Tam được mình phái đi tìm kiếm người mua ngựa, lúc này lại đây, chẳng lẽ là đã tìm được người mua?
“Vào đi!” Tiết Phá Dạ ngồi thẳng thân hình, thản nhiên nói.


Hồ Tam đẩy cửa đi vào, trở tay đóng cửa lại, lại đây cung thanh nói: “Chưởng quầy, chuyện ngài bảo làm đã xong!”
“Đã tìm được người mua?”


Hồ Tam liên tục gật đầu, mặt mày hớn hở: “Chưởng quầy, không chỉ tìm được người mua, còn là khách sộp, hơn hai mươi thớt bảo mã của chúng ta hắn đều mua đi!”


Tiết Phá Dạ lắp bắp kinh hãi, hơn hai mươi thớt bảo mã là hơn hai vạn lượng bạc, ai sẽ kiêu ngạo như vậy, vừa ra tay liền mua hơn hai mươi thớt ngựa Hồ, có chút không thể tin nhìn Hồ Tam, Hồ Tam vội vàng đi lại gần nói: “Chưởng quầy, là thật, cũng là đúng dịp, ta thấy người nọ cưỡi xe ngựa rất là đẹp, liền thét to lên, hô bán bảo mã, hắn lập tức phân phó người đưa ta đi Hàng Châu dịch quán, hỏi thăm một phen, liên muốn đem toàn bộ ngựa Hồ mua đi”.




Tiết Phá Dạ bỗng nhiên nghĩ đến xe ngựa đêm qua ở nửa đường gặp được nọ, liền hỏi: “Người nọ bao nhiêu tuổi?”
Hồ Tam trả lời: “Đại khái hơn bốn mươi tuổi, bộ dạng thực đen!”


Tiết Phá Dạ nhẹ nhàng thở ra, so sánh cùng công tử mặt trắng nọ, bên ngoài khác nhau rất lớn, hiển nhiên không phải cùng một người, trầm mặc một lát, lại hỏi: “Hắn ra bao nhiêu bạc?”
Hồ Tam vươn một ngón tay nói: “Một ngàn lượng một thớt!”


Tiết Phá Dạ cũng hít một hơi khí lạnh, một ngàn lượng một thớt cũng là giá khá cao, mình lúc trước còn nói cao lắm cũng tám chín trăm lượng, vậy mà còn vượt qua.


Giá ngựa ở Đại Sở tất là cao, ngựa sinh ra ở nội địa Đại Sở giá chừng ba bốn trăm lượng, thượng đẳng cao nhất cũng chỉ sáu trăm lượng, nhưng mà ngựa Hồ thảo nguyên chất lượng so với ngựa Sở do Đại Sở sản suất ra tốt hơn rất nhiều, sức chịu đựng cùng tốc độ đều là ngựa Sở không thể bằng được, ngựa Hồ bình thường ở Trung Nguyên có thể bán được sáu trăm lượng, thượng đẳng bán được tám chín trăm lượng, một ngàn lượng được cho là giá rất cao.


Ngựa Hồ tự nhiên cũng có phân ưu khuyết, Ngột Lạp Xích lần này mang đến ngựa Hồ tuy rằng đều được cho là bảo mã thượng đẳng, nhưng mà dù sao cũng có phân mạnh yếu, người mua này thế mà cũng không thèm nhìn tới, nghe được ngựa Hồ liền thống nhất ra giá một con ngựa giá ngàn lượng bạc, coi như là nhân vật tài đại khí thô.


“Biết thân phận của hắn không?” Tiết Phá Dạ nhíu mày hỏi.
Hồ Tam lắc lắc đầu,“Chưởng quầy, giá đã định ra, bất quá...!” Nhìn nhìn Tiết Phá Dạ, không có tiếp tục nói tiếp.
Tiết Phá Dạ liếc mắt nhìn hắn một cái, thân nhiên nói: “Bất quá cái gì?”


Hồ Tam vội hỏi: “Bất quá hắn muốn gặp chưởng quầy mới có thể đưa ra quyết định cuối cùng, người nọ nói, đêm nay ở Hối Nguyên Các Tây hồ chờ ngài, có một số việc muốn bàn cùng với ngài!”
Tiết Phá Dạ ô một tiếng, cũng không có trả lời.


Hồ Tam thấy Tiết Phá Dạ híp nửa mắt, một bộ dáng tựa cười mà không cười, toàn thân thực không thoải mái.
Trầm mặc một lát, Tiết Phá Dạ rốt cuộc nói: “Ngươi đi xuống trước đi, ta đã biết!”
Hồ Tam vội vàng gật đầu, đang muốn xoay người đi ra ngoài, bỗng nhiên nói:


“Chưởng quầy, ta còn nghe được một chuyện lớn, không biết ngài muốn nghe hay không?”
“Chuyện lớn?” Tiết Phá Dạ có chút kỳ quái: “Là chuyện lớn gì?”
Hồ Tam làm ra vẻ thần bí nói: “Chưởng quầy, Hàng Châu chỉ sợ phải đổi trời”.


Tiết Phá Dạ trừng mắt nhìn hắn mắng: “Có việc thì nói mau cho ta, đừng theo ta giả thần giả quỷ, cái gì biến trời hay không đổi trời, rốt cuộc có chuyện gì?”


Hồ Tam thấy Tiết Phá Dạ lộ ra vẻ mặt không kiên nhẫn, không dám lại chậm trễ, vội vàng nói: “Ta nghe trên đường nơi nơi đang nói, kinh đô phái người đến, hình như là người Hình bộ, muốn thẩm tr.a Vương đại nhân!”


Tiết Phá Dạ trong lòng căng thẳng, kinh đô nhanh như vậy đã phái người đến, hiển nhiên là sổ sách của lão Đàm cùng Thiên tự ngôn đã đưa lên triều đình, Hình bộ lúc này mới phái người lại đây thẩm tra.
Kinh đô cách Hàng Châu mấy trăm dặm, không coi như là quá xa.


Tiết Phá Dạ đang trầm tư, Hồ Tam lại tới gần nói: “Quan viên Hình bộ này đến tựa như cùng Thần Ấn tiên sinh có chút quan hệ, ta nghe bọn hắn mơ hồ nhắc tới, tựa như là đệ tử Thần Ấn tiên sinh”.
Tiết Phá Dạ lại khiếp sợ, phản ứng đầu tiên đó là Vương Thế Trinh sẽ không hay ho gì rôi.


Quan trường ân oán, Tiết Phá Dạ tự nhiên không biết, bất quá Vương Thế Trinh đắc tội Thần Ấn tiên sinh, triều đình nay phái quan viên Hình bộ tới lại là đệ tử Thần Ấn tiên sinh, từ mặt mũi mà xem, quan viên Hình bộ này tự nhiên muốn trừng trị Vương Thế Trinh một phen, cho dù sẽ không công khai bảo hộ lão sư mình, nhưng mà trong tối tự nhiên sẽ chụp mũ cho Vương Thế Trinh.


Hình bộ đây là trực tiếp nhằm vào Vương Thế Trinh.
“Ngươi nhìn thấy quan viên Hình bộ nọ hay chưa?” Tiết Phá Dạ nhẹ giọng hỏi: “Bộ dáng như thê nào?”
Hồ Tam liên tục lắc đầu: “Không có thấy, quan lớn như vậy, không phải chúng ta có thể gặp!”


Tiết Phá Dạ gật gật đầu, phất phất tay, bảo Hồ Tam đi ra ngoài, Hồ Tam rõ tàng ý tứ, ra cửa, đang muốn đóng cửa phòng lại, Tiêt Phá Dạ đã hỏi: “Nhân vật mua ngựa nọ tên gọi là gì?”
“Hắn tự xưng họ Viên, tên Bố Y!”


“Viên Bố Y?” Tiết Phá Dạ nhíu mày, tên này thật ra rất bình thường, bất quá một lần mua hơn hai mươi thớt ngựa Hồ, lai lịch xem ra cũng không nhỏ.


Dưới lầu vẫn như cũ là rộn ràng bận rộn, làm ăn cũng không có bởi vì Lô phủ lại đây làm loạn mà có ảnh hưởng, dù sao chất lượng thức ăn cùng chât lượng phục vụ của Lãm Nguyệt Hiên đều khá cao, huống chỉ phía trước Lãm Nguyệt. Hiên là sông, mặt sau là mảng rừng cây xanh ngắt, cách đó không xa còn có tháp Hồng Nhạn trung liệt tế tháp kia, hoa đỏ có xanh, so với tửu lâu náo nhiệt ồn ào trong thành thì thanh tĩnh hơn không ít, hơn nữa không khí cũng tốt hơn rất nhiều, rất là thích hợp với văn nhân ngâm thơ làm đối, nói chuyện thi thư, càng thêm mỗi ngày đêu có tỷ nhi xinh đẹp xướng khúc làm cho người ta vui vẻ thoải mái, đối với khách cũng là hấp dẫn thật lớn.


Ngột Lạp Xích nửa buổi chiều mới mang theo người lại đây, trừ bỏ Ngột Lạp Xích, còn có Triết Đôn cùng ba người Bắc Hồ, năm người Bắc Hồ dẫn gần ba mươi thớt ngựa Hồ, chậm rãi đi đến.


Bọn họ lúc đến đây, tiếng vó ngựa ầm ầm, người hô ngựa hý, dẫn tới không ít người trong quán đều đi ra quan sát, nhìn thấy ngựa rất đông, đều sợ hãi than thở không thôi, ngựa Hồ cao lớn cường tráng, cũng không thấp bé giống như ngựa Sở, đều có một phen khí thế.


Lập tức liền có phú gia đại thiếu muốn ra bạc mua, thế mà có người đã ra hơn ngàn lượng, mấy người Hồ cả kinh trợn mắt há hốc mồm, lại bị Tiêt Phá Dạ ngăn lại, lôi kéo Ngột Lạp Xích đi nhã gian, phân phó mấy người Triệt Đôn sau khi đem ngựa dàn xếp, thì đi tới trong rừng cây mặt sau nghỉ tạm.


“Ngột đại ca, chúng ta muốn bán là hơn hai mươi thớt bảo mã, bán từng con như vậy cũng không có lời!” Tiết Phá Dạ khuyên nhủ: “Tiểu đệ đã tìm được người mua, Ngột đại ca không cần lo lắng”.


Ngột Lạp Xích tự nhiên là liên tục gật đầu xưng tốt, bổng nhiên kề sát vào cười nói: “Bạn tốt, Thoát Vu Kỳ thật sự là lợi hại, ta tối hôm qua dùng một giọt, bỏ vào trong rượu, ta cùng nữ nhân nọ chỉ uống một ngụm, liền chơi đến buổi sáng!”


Tiết Phá Dạ biết hắn là chỉ xuân được luyện chế ra, trải qua thí nghiệm, xem ra là được tính thực mãnh liệt, Ngột Lạp Xích nửa buổi chiều mới lại đây, hiển nhiên là cả đêm ép buộc đến mệt mỏi, nên nghỉ ngơi đến bây giờ, nghĩ đên Ngột Lạp Xích này thân thể cường tráng mà phải nghỉ ngơi như vậy, kỹ nữ nọ chỉ sợ là phải vứt bỏ một nửa tính mạng.


Nói chuyện một lát, hai người liền ra ngoài luyện tên, Ngột Lạp Xích thật ra có tâm, mang theo một bộ cung tiễn đưa cho Tiết Phá Dạ, mặc dù không có trân quý như kim cung, nhưng cũng là lương cung (cung tốt) Bắc Hồ, là một cường cung trăm thạch.


Mấy người Hồ Triệt Đôn lại ở trong rừng cây dựng lên lều trại, phóng ngựa trên bãi cỏ trong rừng cây, thảnh thơi vui vẻ.
Tiết Phá Dạ vốn định đem chuyện Viên Bố Y nói cùng Ngột Lạp Xích một tiếng, bất quá chuyện còn chưa trong sáng, cho nên cũng không có nói ra, toàn tâm học tập luyện bắn tên.


Vẫn tập luyện đến lúc hoàng hôn, sắc trời đã tối, Tiết Phá Dạ phân phó Nguyệt Trúc an bài cho mấy người Ngột Lạp Xích một bàn món ngon trái cây thượng đẳng, chính mình thì tùy tiện nói một lý do, từ biệt Ngột Lạp Xích, cưỡi Hoàng Kim Sư nhàn nhã đi về phía Tây hồ.


Hắn thật sự muốn xem đại nhân vật vung tiền như rác kia đến tột cùng bộ dáng ra sao!






Truyện liên quan

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nam Hải Thập Tứ Lang445 chươngFull

Quân SựLịch SửXuyên Không

5.8 k lượt xem

Nhất Phẩm Giang Sơn

Nhất Phẩm Giang Sơn

Tam Giới Đại Sư407 chươngFull

Quân SựLịch Sử

5.2 k lượt xem

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Ôn Thụy An19 chươngFull

Võ Hiệp

101 lượt xem

Giang Sơn Bất Hối

Giang Sơn Bất Hối

Đinh Mặc24 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

418 lượt xem

Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Cương Quyết Mạnh/Ưng Lâm Liên72 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

316 lượt xem

Say Mộng Giang Sơn

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan1,328 chươngFull

Võ HiệpQuân SựLịch Sử

10.6 k lượt xem

Phượng Điểm Giang Sơn

Phượng Điểm Giang Sơn

Ngư Nghiệt145 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhQuân Sự

945 lượt xem

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

khanhan18262 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị GiớiLịch Sử

531 lượt xem

Giang Sơn Tươi Đẹp

Giang Sơn Tươi Đẹp

Thiên Như Ngọc87 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

1.3 k lượt xem

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Tử Vũ Nguyệt Diên105 chươngFull

Xuyên KhôngCung ĐấuĐam Mỹ

314 lượt xem

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Ngọc Hàn Thủy Nguyệt10 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

61 lượt xem

Giang Sơn Chiến Đồ

Giang Sơn Chiến Đồ

Cao Nguyệt209 chươngTạm ngưng

Quân SựLịch SửXuyên Không

1.3 k lượt xem