Chương 17: Món ngon

Trận mưa này đứt quãng đến đêm khuya, tựa như vì công tác của Tiết Phá Dạ gia tăng một ít khó khăn.


Ngày này mấy vị đại trù đều thẻ hiện khả năng, lão Hồ đem sáu món chính nhất nhất trình lên, mấy người Tiết Phá Dạ ăn ở trong miệng, liên tục gật đầu, đối với lão Hồ này khâm phục không thôi.


Tuy rằng đồ ăn cũng không phức tạp, thậm chí nói có chút đơn giản, nhưng mà lão Hồ làm ra hương vị lại làm cho người ta lưu luyến quên về, khắc cốt minh tâm. Phó trù cùng thợ làm trái cây điểm tâm ăn ở trong miệng, cũng bỏ qua khinh thường trước đó, đối với lão Hồ lập tức sinh ra kính ý. Sau thợ làm trái cây điểm tâm cũng thi triển thủ đoạn, làm ra trái cây cùng điểm tâm cực kỳ phong phú, làm cho Tiết Phá Dạ cùng những người liên can đều có lộc ăn, tửu lâu cả ngày đều dào dạt ở trong mỹ vị món ngon.


Tiểu Linh Tiên bị Nguyệt Trúc kéo lại đây, ăn mỹ vị món ngon, khuôn mặt bi thương sầu muộn nọ rốt cuộc lộ ra ý cười.
Tiết Phá Dạ cũng không dám quên, trên người mình còn đeo món nợ mấy trăm lượng bạc.


Cổ vũ mấy vị đại trù một phen, mấy vị đại trù đều cảm nhận được Tiết chưởng quầy bình dị gần gũi.
Tiểu Linh Tiên tìm một cơ hội, lôi kéo cánh tay Tiết Phá Dạ, đi tới chỗ yên lặng, hạ đầu, thấp giọng hỏi: “Nhị... nhị sư huynh của ta...?”


Tiết Phá Dạ biết ý tứ của nàng, thở dài, “Yên tâm đi, ta đã muốn an trí thích đáng, muội không cần lo lắng”.
Tiểu Linh Tiên ngẩng đầu, mắt đỏ lên, gật gật đầu, cảm kích nói: “Tiết... Tiết đại ca, muội đa tạ huynh!”




Tiết Phá Dạ thật ra cũng sửng sốt, chỉ nói Tiểu Linh Tiên ngây thơ không thông thế sự, cũng không biết được cấp bậc lễ nghĩa rườm rà này, lúc này lại thành tâm cảm tạ, nhất thời cũng có chút không thích ứng, không khỏi đưa tay đặt ở trên vai nàng, ôn nhu nói: “Tiểu Linh Tiên, có một số việc trôi qua thì hãy để nó trôi qua, người ch.ết là hết, người sống còn muốn tiếp tục cuộc sống. Ta nghĩ nhị sư huynh của muội dưới suối vàng biết được, cũng không hy vọng Tiểu Linh Tiên đáng yêu mất đi mang đến tươi cười, nụ cười của muội sẽ cho mọi người hy vọng, cho nên, quên đi bi thương, tiếp tục cười vui mà sống”.


Tiểu Linh Tiên chớp chớp ánh mắt xinh đẹp, tính trẻ con lập tức lộ ra: “Muội, muội cười thật có thể tạo nên cho mọi người hy vọng?”
Tiết Phá Dạ buồn cười, ha ha cười nói: “Tiểu Linh Tiên cười so với thiên tiên còn đẹp hơn, ai nhìn thấy đều sinh ra hy vọng”.


Tiểu Linh Tiên trên mặt hiện lên một tia đỏ bừng, nũng nịu hỏi: “Tiết đại ca, huynh thấy qua tiên nữ sao? Thực sự có tiên nữ sao? Muội cười thực so với tiên nữ xinh đẹp hơn sao?”
Tiết Phá Dạ thở dài, gật đầu nói: “Đương nhiên, muội so với tiên nữ xinh đẹp hơn”.


Tiểu Linh Tiên gật gật đầu, bỗng nhiên lại thở dài, buồn bã nói: “Cũng không biết Thanh Vận tỷ tỷ hiện tại thế nào, tỷ nói qua chờ muội trở về sẽ dạy muội thêu hoa!” Mũi cay cay, tựa như lại muốn khóc ra, “Tỷ nếu biết nhị sư huynh mất, nhất định sẽ thương tâm ch.ết được”.


Tiết Phá Dạ thấy nàng lại muốn khóc, vội chuyển biến đề tài nói: “Tiểu Linh Tiên, sao muội không ở trong nhà, cùng nhị sư huynh đi ra làm cái gì?”


Tiểu Linh Tiên lập tức cảnh giác hẳn lên, ngẩng đầu nhìn Tiết Phá Dạ, không khỏi lui về phía sau hai bước, trên mặt hiện lên vẻ kinh hoảng, lắc đầu nói: “Không, không có, muội... muội là ra ngoài chơi!”


Tiết Phá Dạ biết cái này đối với nàng mà nói là một cái nhiệm vụ phải giữ bí mật nghiêm ngặt, cũng không hỏi lại, mỉm cười ôn nhu nói: “Đi, thợ làm điểm tâm chỉ sợ lại làm ra món mới, chúng ta cũng không thể để cho bọn họ đều ăn sạch”.


Nghĩ đến mấy đứa nhỏ như sói như hổ kia, Tiểu Linh Tiên liền kêu một tiếng, chạy đi qua, kêu lên: “Lưu cho ta chút, không được ăn hết, lưu cho ta chút...!”
Nhìn bóng dáng như cánh bướm của Tiểu Linh Tiên, Tiết Phá Dạ không khỏi cảm khái.


Sáng sớm ngày hôm sau, Hồ Tam liền dẫn theo bốn vô lại đến đây, thoạt nhìn cũng là xuất thân cùng khổ, quần áo không chỉnh tề.
Tiết Phá Dạ nhìn mấy người trong mắt phóng lang quang, trong lòng cũng có chút đắc ý.


Tiết Phá Dạ cười hắc hắc nói: “Đây là mục tiêu chủ yếu, đương nhiên, nếu Tri Phủ đại lão gia muốn láy một phần, chẳng lẽ ngươi không cho?”
Một câu chọc mọi người cười rộ lên, lão Tống cũng nở nụ cười.


Mọi người liên tục gật đầu, Hồ Tam lại hỏi: “Tiết đại... chưởng quầy, nếu những người đó hỏi đông hỏi tây thì làm sao bây giờ?”
“Thổi phồng lên không được sao?” Tiết Phá Dạ vuốt mũi nói: “Cứ thổi lên cho ta, tửu lâu chúng ta chất lượng rất cao, không sợ kiểm nghiệm!”


“Chưởng quầy, vậy cái thẻ... thẻ ưu đãi này thì làm sao bây giờ?” Lão Tống đang cầm năm trăm thẻ ưu đãi hỏi.
Vô lại có thể lăn lộn kiếm ăn, đầu óc tự nhiên cũng sẽ không quá kém, Tiết Phá Dạ vừa nói, mấy người lập tức rõ ràng, liên tục gật đầu.


“Tốt lắm!” Tiết Phá Dạ gật đầu nói, chỉ vào năm người Hồ Tam nói: “Mọi người nghe cho cẩn thận, cái thẻ ưu đãi này đối với các người rất quan trọng, nếu có khách cầm thẻ ưu đãi này đi Lãm Nguyệt Hiên ăn cơm, vậy xem như là do các người kéo đến, ta sẽ theo đầu người mà tính thưởng cho các ngươi”.


Hồ Tam cũng không có gì, mấy người phía sau lập tức vỗ tay nói: “Tốt, Tiết chưởng quầy, người cứ xem là được rồi, huynh đệ chúng ta nhất định làm tốt!”
Mấy người này ngày thường cũng là chơi bời lêu lổng, ăn hôm nay không biết ngày mai, nay có cách kiếm tiền tốt, tự nhiên thực vui mừng.


Nhìn trái nhìn phải, cần tìm một nơi náo nhiệt mà rộng rãi.


Hàng Châu phong cảnh tuyệt đẹp, có danh xưng “Thiên đường nhân gian”. Tây hồ xinh đẹp ở đó, quần sơn xanh ngắt bao quanh thành, hệ thống sông ngòi kênh rạch xuyên thành mà qua. Ba mặt núi một mặt thành, sông suối hồ núi giao hòa; Xuân hạ thu đông đều có cảnh sắc, nắng mưa gió tuyết đều hữu tình khác nhau.


Đại thi nhân đời Đường Bạch Cư Dịch từng nói qua: “Giang Nam ức, tối ức thị Hàng Châu!” Có thể nói Hàng Châu thật là địa phương văn phong phát triển, phong cảnh đặc biệt tốt.


Nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu xẹt qua Linh Ẩn tự, Lục Hòa tháp, Thanh Hà phường các nơi, cuối cùng vẫn quyết định đi ven hồ Tây tử nhìn xem.






Truyện liên quan

Giang Sơn Mỹ Sắc

Giang Sơn Mỹ Sắc

Mặc Vũ875 chươngFull

Võ HiệpQuân SựXuyên Không

11 k lượt xem

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nam Hải Thập Tứ Lang445 chươngFull

Quân SựLịch SửXuyên Không

5.8 k lượt xem

Nhất Phẩm Giang Sơn

Nhất Phẩm Giang Sơn

Tam Giới Đại Sư407 chươngFull

Quân SựLịch Sử

5.2 k lượt xem

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Giang Sơn Như Họa [Thần Châu Kỳ Hiệp]

Ôn Thụy An19 chươngFull

Võ Hiệp

101 lượt xem

Giang Sơn Bất Hối

Giang Sơn Bất Hối

Đinh Mặc24 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

418 lượt xem

Giấc Mộng Giang Sơn

Giấc Mộng Giang Sơn

Cương Quyết Mạnh/Ưng Lâm Liên72 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngNữ Cường

316 lượt xem

Say Mộng Giang Sơn

Say Mộng Giang Sơn

Nguyệt Quan1,328 chươngFull

Võ HiệpQuân SựLịch Sử

10.6 k lượt xem

Phượng Điểm Giang Sơn

Phượng Điểm Giang Sơn

Ngư Nghiệt145 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhQuân Sự

984 lượt xem

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

khanhan18262 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị GiớiLịch Sử

531 lượt xem

Giang Sơn Tươi Đẹp

Giang Sơn Tươi Đẹp

Thiên Như Ngọc87 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

1.3 k lượt xem

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Khiếu Kiếm Chỉ Giang Sơn

Tử Vũ Nguyệt Diên105 chươngFull

Xuyên KhôngCung ĐấuĐam Mỹ

314 lượt xem

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Giang Sơn Vi Trọng | Lấy Giang Sơn Làm Trọng

Ngọc Hàn Thủy Nguyệt10 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

61 lượt xem