Chương 16: Tâm tư của ác đồ (Hạ)

[Ting — nhận được 35 người thành kính quỳ bái, thu hoạch 350 điểm công đức.]
Lục Châu khẽ gật đầu, thấp giọng nói nhỏ, trẻ con đúng là dễ dạy.
Minh Thế Nhân không có đi tầm hoa vấn liễu mà tiếp tục bay về hướng Tây. Bay nửa ngày mới hạ xuống một cánh rừng ở ngoài thành Ích Châu.


“Mãnh Hổ Cương, hẳn là ở đây.”
Hắn lấy trong ngực ra một bản địa đồ, nhìn kỹ một lát rồi cất vào.
Phong cảnh tú lệ, thanh u yên tĩnh.
Sương mù váng vất mờ mịt như ẩn như hiện, lại lộ ra cảm giác nguy hiểm.


Bất kỳ một xó xỉnh nào đều có thể đột ngột xuất hiện hung thú đáng sợ, nhưng những thứ này đối với cường giả Thần Đình cảnh thì chẳng có chút tính doạ dẫm nào. Hung thú thông thường không có cách nào chống lại cường giả Thần Đình cảnh.


“Lão bát, sư huynh của ngươi tới thăm ngươi này…”
Hắn vừa nói vừa bước đi, một bước mười trượng, phiêu dật bước vào trong dãy núi rừng như quỷ mị.
Trong Mãnh Hổ Cương.
Trại chủ Chư Hồng Cộng đang ngây ngốc chìm vào giấc ngủ.


“Trại chủ, bên ngoài sơn trại có tu hành giả cầu kiến.”
“Bảo hắn xéo đi, đừng quấy rầy giấc ngủ của lão tử!”
“Người đó nói là.. là…”
“Nói cái gì mà nói, đem hắn đi thiến rồi đút cho hung thú ăn đi!”
“…”


Một trận cười ha hả từ bên ngoài truyền đến.
Sóng âm chấn động cả sơn trại, đây hiển nhiên là do một tu hành giả có tu vi cường đại làm ra.
Chư Hồng Cộng bỗng nhiên mở to mắt, miệng méo xệch, chẳng lẽ sư phụ lão nhân gia người đến đây thanh lý môn hộ? Ôi mẹ ơi…




Hai chân hắn mềm nhũn té khỏi ghế.
Mấy ngày nay hắn chẳng thể ngủ ngon, cả ngày đều nơm nớp lo sợ, khó khăn lắm mới ngủ được một chút, không ngờ lại xảy ra chuyện.
“Ha ha… Lão bát, sao mà sợ hãi dữ vậy?”
Thân ảnh Minh Thế Nhân phiên nhiên bay vào.


Đám sơn tặc của Mãnh Hổ Cương tuy đa phần là tu hành giả nhưng nào có thể chống lại kẻ cường đại như Minh Thế Nhân.
“Sư huynh?” Chư Hồng Cộng vỗ vỗ ngực, thở phào một cái. “Hù ch.ết ta, còn tưởng là sư phụ lão nhân gia đến chứ! Thì ra là tứ sư huynh.”


“Ngươi còn có mặt mũi gọi ta là sư huynh?” Minh Thế Nhân nói.


Chư Hồng Cộng cười nhẹ một tiếng. “Hắc hắc, sư huynh, huynh đến chỗ ta là để đầu nhập vào Mãnh Hổ Cương sao? Ta đã sớm nói Kim Đình Sơn không thể ở được, chỗ đó không phải nơi cho người sống, chỉ cần huynh đến, ta cho huynh chức Phó trại chủ!”
“Bớt đi.”
“A?”


“Cái chỗ ch.ết tiệt này của ngươi mà muốn ta đầu nhập hả? Không có cửa đâu.”
Minh Thế Nhân nghênh ngang bước tới, tiểu đệ sơn trại đứng hai bên ngăn lại, bị hắn trừng mắt một cái, sợ đến lui về sau liên tiếp mấy bước.
Minh Thế Nhân đi đến bên cạnh Chư Hồng Cộng, mắng: “Tránh ra!”


“Hắc hắc, mời sư huynh ngồi.”
“Ta có nhiệm vụ trong người, đến chỗ ngươi điều tra.”
“Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?” Trong lòng Chư Hồng Cộng lập tức hoảng hốt.


“Vụ án bắt cóc tống tiền người của Từ gia ở An Dương Thành, có phải do ngươi làm?” Minh Thế Nhân ngồi vào ghế Trại chủ, ánh mắt ngạo nghễ nói.
“Nào có! Không liên quan đến ta!”
“Thật sự không liên quan?”


“Thật mà! Ta thề… Từ gia là tộc nhân của tiểu sư muội, ta có súc sinh đến mức nào cũng không có khả năng sẽ động đến tiểu sư muội nha!” Chư Hồng Cộng giơ lên ba ngón tay thề thốt.


“Ta đã giết sạch bọn mã tặc kia. Đồng loã của chúng là một tên tu hành giả Ngưng Thức Cảnh, trước khi ch.ết khai ra Mãnh Hổ Cương. Chẳng lẽ là ta vu oan cho ngươi?”


Chư Hồng Cộng nghe vậy liền nhíu mày nói: “Từ khi ta lập ra Mãnh Hổ Cương, vì để có chỗ đứng nên đã đắc tội không ít tu hành giả phe chính đạo, ta nghi ngờ có người muốn hãm hại ta.”
“Ta mặc kệ! Ngươi phải cùng ta trở về gặp sư phụ!”


Nhắc tới sư phụ, gương mặt béo tròn của Chư Hồng Cộng lập tức run lên, cả người ngã phịch xuống đất.


Hắn nghẹn ngào níu tay Minh Thế Nhân: “Đừng mà tứ sư huynh, sư phụ người không phải đang bị thương sao? Huynh nhắm một mắt bỏ qua cho ta đi, cần gì phải làm việc nghiêm túc vậy chứ, dù sao sớm muộn gì huynh cũng sẽ rời khỏi Kim Đình Sơn mà.”


“Câm miệng!” Minh Thế Nhân trừng mắt nhìn hắn, mắng: “Cái loại khi sư diệt tổ như ngươi còn có can đảm đứng trước mặt ta nói mấy lời đại nghịch bất đạo như vậy?! Quỳ xuống cho ta!”
Phịch phịch!
Chư Hồng Cộng lập tức ngoan ngoãn quỳ xuống.


[Ting — dạy dỗ Chư Hồng Cộng, thu hoạch 200 điểm công đức, xin tiếp tục dạy dỗ…]
Lục Châu hơi ngẩng đầu nhìn về phía Tây, vuốt râu nói: “Lão tứ này, đúng là thú vị.”
“Tứ sư huynh… ta sai rồi.” Chư Hồng Cộng vội vàng quỳ sấp xuống không dám nhiều lời.


“Mới mấy ngày trước sư phụ còn đánh bại thập đại cao thủ Nguyên Thần cảnh, ngươi hẳn cũng có nghe thấy. Chỉ dựa vào điểm ấy thôi… mà ngươi còn dám bất kính với sư phụ?” Trong lời nói của hắn mang nhiều ẩn ý, vừa để cảnh cáo lão bát, vừa nói hắn biết, tu vi của sư phụ hoàn toàn không bị thối lui mà ngược lại còn tăng lên, những ngày an nhàn của các ngươi phải chấm dứt rồi.


Chư Hồng Cộng lấy trong ngực ra một phong thư, đưa cho Minh Thế Nhân. “Tứ sư huynh, đây là thư của thất sư huynh, hẳn là huynh ấy có thể cho huynh một ít nhắc nhở.”
Minh Thế Nhân nghi ngờ mở thư ra xem.
Đọc được một nửa, chân mày hắn nhíu chặt.


Chư Hồng Cộng tiếp tục nói: “Thất sư huynh nói, cảnh giới của sư phụ là Nguyên Thần cảnh đỉnh phong đại viên mãn. Hai trăm năm trước người đã muốn đột phá vài lần nhưng không thành công. Khi gặp vây công của thập đại cao thủ, có người tận mắt nhìn thấy sư phụ bị thương, vậy tu vi của người làm sao có thể khôi phục?”


“Ý của lão thất là, sư phụ đang sử dụng một loại bí dược nào đó?” Minh Thế Nhân cau mày.
“Không sai!”


Chư Hồng Cộng chậm rãi đứng lên, ho khan nói: “Tứ sư huynh, tu vi của đại sư huynh chúng ta đều biết rõ, hoàn toàn không kém hơn sư phụ, nhưng nhiều năm như vậy vì cái gì đại sư huynh chưa từng dám ra tay với sư phụ?”


Minh Thế Nhân ném thư đi, nói: “Trong tay sư phụ còn giấu rất nhiều chiêu sát thủ mà chúng ta không biết!”


“Nhưng chuyện này sẽ không kéo dài bao lâu nữa… Mặc kệ lão nhân gia người có bao nhiêu con át chủ bài, cuối cùng thì ông ta cũng vô pháp vượt qua được đại nạn thọ mệnh! Sớm muộn gì sư phụ cũng sẽ ch.ết.” Chư Hồng Cộng nói.


“Ha ha, lão bát, những lời này trong thư lão thất không hề đề cập đến, là ai nói với ngươi? Loại đầu heo như ngươi mà cũng nghĩ được như vậy?” Minh Thế Nhân kinh ngạc nhìn Chư Hồng Cộng.
“Tứ sư huynh, huynh vũ nhục ta như vậy là không đúng. Ta cũng có một chút đầu óc mà!”


“Thôi đi thôi đi, nói ngươi đầu heo là đang vũ nhục con heo thì có…” Minh Thế Nhân tức giận nói. “Là lục sư muội hay là nhị sư huynh?”
“Thật sự là do ta nghĩ mà!” Chư Hồng Cộng vô tội nói.
“Được rồi, không muốn nói thì thôi! Xem bộ dạng sợ hãi của ngươi kìa.”


Minh Thế Nhân bước xuống bậc thang, cười tủm tỉm nói: “Những lời trong thư ta đều đã nghĩ tới, chỉ là ta khác với các ngươi… ta vẫn là kẻ tôn sư trọng đạo.”
Chư Hồng Cộng: “”


“Khoảng thời gian này sư phụ vẫn luôn thanh tu trên núi, ta đoán người tạm thời sẽ không rời đi, ngươi hãy ngoan ngoãn ở trong Mãnh Hổ Cương, đừng có gây sự khắp nơi. Cũng may cho ngươi là sư phụ không hạ lệnh bảo ta tru sát ngươi đấy!” Minh Thế Nhân nói.


Chư Hồng Cộng vui mừng quá đỗi, khom người nói: “Đa tạ tứ sư huynh.”
“Còn nữa, chuyện của mã tặc ngươi phải điều tr.a cho rõ ràng, để ta còn có cái báo cáo lại với sư phụ.”
“Sư huynh nói có lý, ta nhất định sẽ điều tr.a tường tận.”


Minh Thế Nhân bước đi một bước mười trượng, chỉ để lại một vệt tàn ảnh, trong chớp mắt đã biến mất vô tung.
“Cung tiễn sư huynh!”






Truyện liên quan

Toàn Thủ Đô Đế Quốc Đều Biết Tướng Quân Muốn Ly Hôn

Toàn Thủ Đô Đế Quốc Đều Biết Tướng Quân Muốn Ly Hôn

Cật Phạn Phạn Phạn84 chươngFull

Khoa HuyễnSủngĐam Mỹ

3.7 k lượt xem

Đấu La Chi Khai Cục Thu Đồ Đệ Vũ Hạo

Đấu La Chi Khai Cục Thu Đồ Đệ Vũ Hạo

Tiềm Trúc212 chươngTạm ngưng

Đô ThịHuyền HuyễnĐồng Nhân

6.1 k lượt xem

Nhớ Ai Đó Đến Kiệt Quệ

Nhớ Ai Đó Đến Kiệt Quệ

Lan Rùa96 chươngFull

Ngôn TìnhĐông PhươngCổ Đại

1.9 k lượt xem

Cho Một Lí Do Để Tôi Yêu Cậu Đi, Người Lạ!?

Cho Một Lí Do Để Tôi Yêu Cậu Đi, Người Lạ!?

Rodesy7 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhThanh Xuân

31 lượt xem

Đồ Đệ Nhà Ta Lại Treo Rồi

Đồ Đệ Nhà Ta Lại Treo Rồi

Vưu Tiền66 chươngDrop

Tiên HiệpNgôn TìnhHuyền Huyễn

1.6 k lượt xem

Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Sư Phụ Ma Quân, Đồ Đệ Thượng Thần

Tô Nhị Khuyết82 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền HuyễnHài Hước

2.2 k lượt xem

Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Khinh Ca Mạn227 chươngDrop

Ngôn TìnhHuyền HuyễnCổ Đại

3.6 k lượt xem

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch VIP)

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Trùm Phản Diện (Dịch VIP)

Mưu Sinh Nhâm Chuyển Bồng2,181 chươngFull

Tiên HiệpHuyền HuyễnXuyên Không

21.1 k lượt xem

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính Convert

Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính Convert

Cơ Khí Nhân Mã Văn448 chươngFull

Huyền Huyễn

42.8 k lượt xem

Ta Đồ Đệ Vô Địch Convert

Ta Đồ Đệ Vô Địch Convert

Kỳ Mạt Yếu Khảo Trứ585 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

3.8 k lượt xem

Huyền Huyễn: Ta! Thu Đồ Đệ Liền Mạnh Mẽ! Convert

Huyền Huyễn: Ta! Thu Đồ Đệ Liền Mạnh Mẽ! Convert

Huyền Nhất1,527 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

84.7 k lượt xem

Nguyên Lai Bọn Họ Đều Là Đồ Đệ Ta Convert

Nguyên Lai Bọn Họ Đều Là Đồ Đệ Ta Convert

Đại Hỏa Lực Tiểu Súng434 chươngDrop

Huyền Huyễn

23.2 k lượt xem