Chương 18

Xe cấp cứu chạy thẳng đến bệnh viện gần nhất. Trên xe, y tá sơ cứu cho Tiểu Mai, Khải Phong ngồi bên cạnh nắm chặt lấy tay cô. Bàn tay to lớn ấm áp nắm lấy bàn tay bé nhỏ, Khải Phong lấy tay Mai Mai đặt lên má mình, tay còn lại run run chạm vào tóc cô. Viên đạn xuyên qua ổ bụng bên trái, chỗ bông y tế thấm máu ngày càng nhiều hơn. Lòng Khải Phong vô cùng xót xa, anh hận mình không thể gánh chịu nỗi đau này thay cô. “Cố lên, sắp tới nơi rồi”_Khải Phong siết chặt tay Tiểu Mai, nói khẽ


—-


Hành lang bệnh viện dài thăm thẳm. Màu trắng toát bao phủ làm người ta cảm thấy bức bối. Khải Phong ngồi thụp trước cửa phòng phẫu thuật, gương mặt điển trai lộ rõ vẻ u uất vì lo lắng và bất lực. Trợ lý Lâm đứng bên cạnh thở dài ái ngại, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ. Bà Hạnh đang ở công ty nghe tin liền vội vàng tới bệnh viện.


-“Chuyện gì xảy ra thế này?”


-“Mai Mai bị tên đó bắn…đáng lẽ người bị bắn là con…nhưng cô ấy ngăn hắn lại…Tiểu Mai là đồ ngốc…đáng lẽ con không nên bước đến… con nên bình tĩnh hơn..”_Khải Phong không ngẩng đầu, giọng khàn khàn đánh mất sự trầm ổn thường ngày, lẩm bẩm tự trách mình


Bà Hạnh lại gần hơn mới nhận thấy giọt nước nhỏ trên khoé mắt anh. Sau cái ch.ết của ông Lưu, bà chưa từng thấy con trai mình khóc..




Vài phút sau hành lang dội lại tiếng bước chân gấp gáp, bố mẹ Tiểu Mai tất tả chạy đến. Trợ lý Lâm phải ra kể sơ qua sự việc cho họ bởi Khải Phong vốn không còn tâm trí để nói chuyện nữa rồi. Cửa phòng cấp cứu mở ra, mọi người liền xúm lại.
-“Con gái tôi sao rồi”


-“Tình hình không mấy khả quan, bệnh nhân mất quá nhiều máu, chúng tôi chưa nói trước được”
Nghe bác sĩ nói vậy bà Thanh chếnh choáng ngã ngồi xuống ghế.
Lưu Khải Phong ngây ra, một giây sau lao tới túm cổ áo bác sĩ, nét mặt đáng sợ:


-“Anh nói vậy là sao Vợ tôi có mệnh hệ gì tôi sẽ đốt luôn cái bệnh viện này của mấy người!!”
Bà Hạnh vội cản con trai lại rồi nói với bác sĩ: “Xin hãy cứu con dâu tôi, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề”


-“Gia đình cứ bình tĩnh, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, bây giờ tôi phải đi lấy máu truyền cho bệnh nhân”
Bác sĩ đi khỏi, hành lang bệnh viện lại chìm trong im lặng.
Suốt mấy tiếng sau, Khải Phong cứ đi đi lại lại trước cửa phòng phẫu thuật, gương mặt lo lắng thất thần khiến ai nhìn thấy cũng đau lòng.


Đèn phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt, Tiểu Mai được các bác sĩ đẩy ra. Cô vẫn đang hôn mê. Mọi người hớt hải chạy tới, Khải Phong lại gần gọi tên nhưng cô vẫn nhắm nghiền 2 mắt.


Vị bác sĩ tháo khẩu trang, thở dài: “Cũng may là đưa đến bệnh viện kịp thời, chúng tôi đã làm phẫu thuật gắp viên đạn ra, hiện giờ bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch. Nhưng do thể trạng yếu lại trải qua sự sợ hãi nên có thể bệnh nhân sẽ hôn mê lâu hơn. Chúng tôi sẽ đưa cô ấy vào phòng chăm sóc đặc biệt”


Vẻ mặt Khải Phong trở nên nặng nề, anh không nói gì, chỉ gật đầu đáp lại.
—–


Sau khi nghe bác sĩ dặn dò, mọi người đi tới phòng bệnh của Tiểu Mai. Khải Phong không đến gần mà chỉ đứng từ xa nhìn lại. Tiểu Mai nằm lặng lẽ trên giường bệnh, cô vẫn phải thở bằng máy, sắc mặt nhợt nhạt. Khải Phong nắm chặt tay lại, anh sợ tới gần sẽ không giữ được bình tĩnh. Mỗi hơi thở yếu ớt của cô đều làm lòng anh đau thắt. Đến tối, Khải Phong bảo trợ lý Lâm đưa mọi người về nghỉ ngơi rồi một mình ở lại bệnh viện. Anh ngồi trên chiếc ghế tựa cạnh giường bệnh, nhìn mu bàn tay đang truyền dịch của cô, thở dài thườn thượt. Khải Phong ân cần xoa nhẹ lên trán Tiểu Mai, thì thầm: “Đừng sợ, mọi chuyện sẽ qua hết thôi”. Suốt đêm anh ở bên cạnh cô không rời nửa bước rồi ngủ quên bên giường bệnh lúc nào không hay.


………


Đã sang ngày thứ 2, Tiểu Mai vẫn chưa tỉnh lại nhưng sắc mặt cô có khá hơn nhiều. Hàng ngày có nhân viên y thế chăm sóc nhưng mọi người vẫn thay phiên nhau vào với cô. Nhất là Khải Phong, 2 ngày nay anh không tới công ty mà suốt ngày ở trong bệnh viện. Anh còn kêu trợ lý mang quần áo tới rồi hàng ngày ngồi canh chừng cô. Mỗi lần bác sĩ thay băng vết thương, Khải Phong đều căng thẳng. Vì khá nhiều y tá nên anh chỉ còn cách đứng ngoài nhón chân nhìn vào rồi luôn miệng nhắc họ cẩn thận. Cánh nhà báo xếp hàng trước cổng bệnh viện, mong chờ lấy được chút tin tức nhưng vẫn chưa gặp được Khải Phong. Sáng nay, lúc anh đi mua cà phê thì nghe được tin một y tá báo với bác sĩ bệnh nhân phòng 108 đã tỉnh. Chỉ kịp nghe đến đấy, Khải Phong liền chạy một mạch về phòng. Đúng là cô tỉnh lại rồi! Bác sĩ vừa kiểm tr.a sơ bộ cho Tiểu Mai còn cô mở to đôi mắt trong veo nhìn mọi thứ xung quanh.


-“Tiểu Mai…”_Khải Phong mãi mới thốt lên lời, bước tới trước giường bệnh.
Cô chưa kịp đáp lời thì anh đã quát lớn: “Ai khiến cô làm như vậy hả”
Các bác sĩ đều sửng sốt
Mai Mai tỉnh dậy còn chưa định thần đã bị mắng, cất giọng yếu ớt:
-“Tôi…làm gì sai sao?”


Một giây sau Khải Phong bước tới ôm chặt thân hình bé nhỏ đang ngồi tựa trên giường bệnh, bờ vai rộng khẽ run lên, nhỏ giọng trách móc: ” Sao lại làm như vậy hả? Nhỡ cô xảy ra chuyện gì thì sao? Tôi đã rất sợ đấy cô có biết không?”


Mai Mai ngơ ngẩn để anh ôm rồi nhẹ mỉm cười: “Tôi mà cũng làm giám đốc Lưu sợ sao?”
-“Đừng đùa nữa, tôi nói thật đấy”
——————
Đọc xong nhớ cho au ngôi sao để au còn viết tiếp






Truyện liên quan

Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Chưa biết124 chươngFull

Xuyên KhôngCung Đấu

417 lượt xem

Cũng Chỉ Là Hạt Bụi

Cũng Chỉ Là Hạt Bụi

Mộc Phù Sinh18 chươngFull

Ngôn Tình

445 lượt xem

Nếu Chỉ Là Thoáng Qua

Nếu Chỉ Là Thoáng Qua

Mẫn Nghê34 chươngFull

Ngôn Tình

2.2 k lượt xem

Ỷ Thiên Chi Lâm Cửu

Ỷ Thiên Chi Lâm Cửu

Thập Nguyệt Trùng40 chươngFull

Xuyên KhôngCổ Đại

905 lượt xem

Tình Yêu Chỉ Là Phù Du Sao?

Tình Yêu Chỉ Là Phù Du Sao?

Dương Yến52 chươngFull

Ngôn Tình

60 lượt xem

Chỉ Là Hoàng Hậu

Chỉ Là Hoàng Hậu

Vũ Hồng16 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

308 lượt xem

Chỉ Là Vì Thói Quen

Chỉ Là Vì Thói Quen

Tô Mịch13 chươngFull

Ngôn TìnhVõng DuHài Hước

48 lượt xem

Xin Lỗi, Em Chỉ Là Con Đĩ

Xin Lỗi, Em Chỉ Là Con Đĩ

Tào Đình15 chươngFull

Ngôn TìnhSủng

91 lượt xem

Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Em Chỉ Là Cô Gái Làm Văn Được 7 Điểm

Mai Hoa56 chươngFull

Thanh Xuân

84 lượt xem

Hậu Vị Chỉ Là Hư Vô

Hậu Vị Chỉ Là Hư Vô

Lạc Tà1 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

28 lượt xem

Chrollo, Em Chỉ Là Một Người Bình Thường

Chrollo, Em Chỉ Là Một Người Bình Thường

Mạn Không172 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên Không

203 lượt xem

Chỉ Là Vương Phi

Chỉ Là Vương Phi

Khuyết Dung Tỷ2 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

40 lượt xem