Chương 9: Đợi tối nay, xem trẫm làm thế nào thu thập ngươi

Đại Chu lập quốc đã hơn trăm năm, số lượng tôn thất đệ tử cũng không ít, những người vừa đến tuổi thành thân cũng có khoảng ba mươi người.


Người có thể tùy ý sai xử nghe lời chỉ có tám người, chọn một trong tám người này, đối với Tư Mã Duệ mà nói, là chuyện cực kỳ đơn giản, chưa đến buổi trưa đã có kết quả rồi.
#####


Đã chọn được người tốt lắm, tên là Tư Mã Dư, năm nay mười bảy tuổi, rất hợp với tiểu sư muội, là tổng quản nội vụ của Trướng Vụ phủ, lễ bộ Nhậm Lang Trung, cùng với Hoàng Trang tô phú. A, đúng rồi,  cung nữ thái giám trong cung cũng là bọn họ chưởng quản. Làm người oai hùng, văn chương cũng bất phàm, đúng là một lang quân có đốt đèn cũng khó tìm thấy, nếu không phải tiểu sư muội là khuê nữ của thái phó, trẫm cũng luyến tiếc ban hôn cho nàng.


Tư Mã Duệ mặt mày hớn hở, nước miếng tung bay, ra sức đẩy mạnh tiêu thụ, ca ngợi người mình chọn, liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt Du Phức Nghi rất bình tĩnh, lại có ý nghĩ kỳ lạ nói:

Trẫm tuyên triệu hắn đến Trường Xuân cung, cho ngươi gặp, thế nào?


- Hoàng thượng nói cái gì vậy, thần thiếp là phi tần hậu cung, sao có thể gặp nam nhân khác?
Du Phức Nghi trừng mắt liếc hắn, thấy hắn chột dạ cúi đầu, thế này mới chậm quá nói:
- Nếu hoàng thượng cảm thấy hắn tốt, vậy chọn hắn đi, thần thiếp tin hoàng thượng.
- Hử? Lời này là thật sao?


Tư Mã Duệ kinh ngạc ngẩng đầu, lại sợ nàng đổi ý, chân liên tục bước ra ngoài:

Trẫm tìm người viết thánh chỉ, viết xong sẽ phái người lễ bộ đi đến quý phủ ban chỉ.
Du Phức Nghi "Xì" một tiếng, nói:




Hoàng thượng hồ đồ rồi sao, hôm nay là ngày hưu mộc, Hàn Lâm viện cùng Lễ bộ đều đóng cửa, người tìm ai viết thánh chỉ, lại tìm ai đi ban chỉ? Vẫn là chờ sáng mai rồi nói.


Hắn định nói sẽ tự mình chấp bút viết thánh chỉ, chỉ là thánh chỉ viết xong, dù Lễ bộ nha môn không có người trực, vẫn có thể phái người rời cung đến quý phủ truyền triệu.


Nhưng làm vậy, có chút lỗ mãng, ngự sử sẽ đại tố văn chương hắn, thôi vẫn nên theo ý Du Phức Nghi đã nói, mai rồi tính.
(Yul:  đại tố văn chương nghĩa là dùng lời nói uy hϊế͙p͙)


Tư Mã Duệ ủ rũ, di chứng không chịu dùng điểm tâm sáng càng hiện rõ ra, cả người đói khát khó nhịn, nằm ngửa ra giường, vô lực nói:

Có điểm tâm không? Mau sai người đem lên, trẫm đói hoa mắt rồi.
Du Phức Nghi nhìn canh giờ, cự tuyệt yêu cầu của hắn:


 Sắp đến giờ dùng ngọ thiện, nếu ăn điểm tâm, sao còn bụng chứa thức ăn? Cố gắng nhịn chút nữa đi.
Tư Mã Duệ lầm bầm mắng:


Đồ không lương tâm, trẫm vì chuyện của muội muội ngươi ép buộc cả buổi sáng, lúc này chỉ muốn vài miếng điểm tâm mà ngươi cũng không cho, cũng không sợ lão thiên cho sét đánh ch.ết ngươi.


Thật sự là chó cắn Lã Động Tân không nhìn ra lòng tốt của người khác, Du Phức Nghi tức giận liếc mắt, nhìn tiểu Mãn nói:

Đi, đem tất cả điểm tâm và trái cây của chúng ta mang hết lên đây, để hoàng thượng ăn cho đủ.


Tiểu Mãn dạ rồi bước ra ngoài, đến phòng bếp, một lúc sau dẫn theo vài cung nữ tiến vào, đem năm sáu loại điểm tâm cũng ba bốn loại dưa hấu và trái cây đặt hết lên bàn.

Nhiều như vậy, ngươi coi trẫm là heo sao?
Tính tình Tư Mã Duệ lại tái phát, tức giận phất tay, phân phó Tiểu Mãn:


Trẫm không ăn, mang xuống mang xuống, mau mang xuống.
Tiểu mãn bất đắc dĩ, thu dọn rồi dẫn người rời đi.
Cũng may hắn là hoàng đế, nếu là nam nhân bình thường, Du Phức Nghi không nhảy dựng lên đấm cho mặt mũi hắn nở đầy hoa mới lạ. 


Nàng cũng lười quan tâm hắn, nằm lên ghế quý phi, nhắm mắt dưỡng thần, mới im lặng được một chút, Tư Mã Duệ lại lầu bầu:

Chân trẫm đau, ngươi lại đây đấm chân cho trẫm.
Du Phức Nghi không nhúc nhích, giống như ngủ say không có nghe hắn nói, ai ngờ hắn lại há miệng rống to:


Du Phức Nghi, lại đây đấm chân cho trẫm, nếu không trẫm sẽ đem muội muội ngươi ban cho tên què giết heo họ Vương ở chợ phía đông.
Tuy biết hắn sẽ không dám làm càn, bất quá nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.


Phải thuận buồng xuôi gió đuổi Du Uẩn Nghi đi mới tốt, nàng cũng không muốn đi nửa đường lại thành con thiêu thân.

Đấm chân, xem lão nương đấm nát chân ngươi!


Du Phức Nghi thầm mắng một câu, rồi đứng dậy đi đến bên giường ngồi xuống, nhận chùy mỹ nhân mà Tiểu Mãn đưa tới, nắm trong tay, liền đánh đấm lên đùi hắn.

Nhẹ chút nhẹ chút, ngươi muốn đấm trẫm thành người què sao?
Tư Mã Duệ tức giận mắng.


Thành người què mới tốt! Du Phức Nghi oán thầm một câu, rốt cuộc vẫn dùng ít lực, ai ngờ hắn lại không hài lòng:
-  
Mạnh một chút, chưa ăn cơm sao?


Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng trời cao, chờ có thánh chỉ tứ hôn, xem nàng học theo Đường Tăng niệm kinh, đem ngươi niệm cho choáng váng đầu óc, không vừa lăn vừa bò mới lạ! 


Du Phức Nghi cắn môi, cố nén lửa giận trong lòng, cẩn thận điều chỉnh lực đạo, đến khi hắn vừa lòng mới thôi.
Đấm bóp bằng thời gian uống một chén trà, ngọ thiện được đưa lên, ăn xong định đuổi hắn cút đi.


Ai ngờ đấm bóp chân lại làm tinh trùng xông lên não, hắn nâng tay sờ soạn hai má nàng, rồi chuyển xuống nắn bóp ngực nàng.

Hoàng thượng!
Du Phức Nghi nghiêm khắc trách cứ, Tư Mã Duệ lại lấy chuyện Du Uẩn Nghi đè lên đầu Du Phức Nghi.


Lúc này cũng không sợ nàng thuyết giáo, nâng tay vẫy lui đám cung nữ thái giám, sau đó ôm nàng kéo lên trên giường, lật người đè lên.
Du Phức Nghi nổi giận nói:

Ban ngày tuyên ɖâʍ, là làm trái lễ pháp tổ tông, chẳng lẽ hoàng thượng muốn bị phạt quỳ tổ tông ở thái miếu sao?


Ngươi không nói, trẫm không nói, thì có ai biết đâu?
Tư Mã Duệ chôn đầu ở cổ nàng, hít hít hương thơm trên người nàng, sau đó mò đến tai nàng, hà hơi nói:


Chẳng lẽ ái phi chạy đến chổ thái hậu tố cáo trẫm? Ngươi nên suy nghĩ cẩn thận, trẫm ban ngày tuyên ɖâʍ là không đúng, nhưng người làm trẫm ban ngày phải tuyên ɖâʍ là người, sẽ bị tội danh yêu cơ họa quốc a.
Du Phức Nghi buông lỏng chân tay, không phản kháng nữa, mở to mắt nhìn nóc nhà, thản nhiên nói:


Nếu hoàng thượng muốn đẩy thần thiếp vào chổ ch.ết, cần gì để ý, đến đây đi.
- Sao Trẫm có thể để ái phi vào chổ ch.ết được?
Du Phức Nghi vào cung sáu năm, trong lúc hai người giao phong, đều là hắn nhận thất bại mà chấm dứt.


Khó thấy được lúc nàng cúi đầu, Tư Mã Duệ cả người sảng khoái, cố ý trêu đùa nàng:

Trẫm chỉ làm ái phi sống không bằng ch.ết.
Nói xong bàn tay to lớn chui vào tiết y của nàng, đặt lên quả đào no đủ.


Trong cung có tường nào mà không bị gió lùa, bình thường không có chuyện gì còn chạy đến gây sự.
Nếu để cho hắn thực hiện được ý đồ, có khác gì đem nhược điểm đưa vào trong tay bọn phi tần đâu, các nàng chắc chắn sẽ đồng tâm hiệp lực khiến nàng không ch.ết cũng bị tàn phế.


Kỹ thuật phòng the sứt sẹo của hoàng thượng, muốn thần thiếp sống không bằng ch.ết chỉ sợ...khó a.
Du Phức Nghi nâng chân, khẽ đạp người hắn, né tránh nhảy ra xa, liếc mắt nhìn hắn, vẻ mặt khiêu khích cười lạnh nói:

Không tin, thì buổi tối lập bài tử của thần thiếp đi.


Kỹ thuật phòng the của trẫm sứt sẹo? Ha? Kỹ thuật phòng the của trẫm sứt sẹo?
Quả nhiên đả kích năng lực xxx của nam nhân rất có hiệu quả khiêu khích, Tư Mã Duệ tức giận giận muốn bốc khói.


Cũng không so đo lúc nãy nàng đạp vào thắt lưng hắn, trong đầu chỉ có mấy câu nàng chê năng lực của hắn, há miệng mắng:


Ngươi dám ghét bỏ kỹ thuật phòng the của trẫm sứt sẹo, cũng không nhìn xem chính mình là cái gì tính tình, gương mặt cả ngày dài ra như con lừa, nằm trên giường như cá ch.ết, cũng không thèm nhúc nhích, trẫm ngủ với ngươi có khác gì ngủ với khúc gỗ, dù kỹ thuật của trẫm có thuần thục hơn nữa, cũng không xài được với ngươi


- Nói đến cùng, vẫn là kỹ thuật của hoàng thượng không tốt, bằng không, dù là đối với khúc gỗ, cũng có nhiều kiểu đa dạng.
Đã bắt đầu, thì Du Phức Nghi cũng không muốn thu liễm, phải đem hắn tức giận tới hộc máu mới được, ban ngày tuyên ɖâʍ cũng không phải là chuyện nhỏ.


Nhưng nếu có thể cẩn thận, không để người biết được, thì muốn lấy mạng nàng cũng không dễ.
Đối với khúc gỗ còn có thể làm ra nhiều kiểu đa dạng, còn là người sao? Tư Mã Duệ thầm mắng một câu.
Vì mặt mũi mà suy nghĩ, rốt cuộc cũng chịu thua, ngón tay chỉ vào nàng hung tợn nói:


Ngươi chờ xem, xem tối nay trẫm làm thế thế nào khiến ngươi sống không bằng ch.ết.
Du Phức Nghi khinh thường hừ một tiếng:

Chỉ sợ kỹ thuật của hoàng thượng yếu kém, khiến thần thiếp đau đến nổi sống không bằng ch.ết.


Chỉ mong đến lúc đó thân thể của ngươi cũng cứng rắn như miệng của ngươi, đừng cầu xin trẫm tha thứ mới tốt.
Tư Mã Duệ liếc mắt nhìn nàng, nhe răng cười nói:

Cho dù ngươi cầu xin tha thứ, trẫm tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.


Du Phức Nghi tức ch.ết người không cần đền mạng, tiếp tục trào phúng nói:


Cho tới bây giờ chỉ có trâu cày mệt ch.ết, chứ chưa nghe nói có mảnh đất nào bị trâu cày tới hư, hoàng thượng vẫn nên đi tìm thái y xin chút dược tráng duong, kêu ngự thiện phòng nấu canh bổ thận tráng duong đi, nếu không dây cung kéo ra lại không bắn được tiễn đấy.


Tư Mã Duệ tức muốn bể phổi, không thể kiềm chế được, bật người ngồi dậy, nhấc chân rời đi, há mồm lưu lại một câu:

Chờ đi, xem tối nay trẫm làm thế nào thu thập ngươi.






Truyện liên quan

Bình Tĩnh Tiểu Thư

Bình Tĩnh Tiểu Thư

Nhạc Tiểu Thất62 chươngFull

Ngôn Tình

104 lượt xem

Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh

Cưới Chui, Tổng Giám Đốc Xin Bình Tĩnh

Ngu Thiên Tầm130 chươngFull

Ngôn Tình

1.9 k lượt xem

Phu Nhân Ngươi Hảo Bình Tĩnh!

Phu Nhân Ngươi Hảo Bình Tĩnh!

Cổ Ngọc Văn Hương58 chươngFull

Xuyên KhôngTrọng SinhĐam Mỹ

2.7 k lượt xem

Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Xuyên Nhanh: Nữ Phối, Bình Tĩnh Một Chút

Đỗ Liễu Liễu5,819 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

933.2 k lượt xem

Nguyên Soái Thỉnh Bình Tĩnh Convert

Nguyên Soái Thỉnh Bình Tĩnh Convert

Mạc Thổ199 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngSủng

10.7 k lượt xem

U Buồn Tiên Sinh Chỉ Muốn Bình Tĩnh Sinh Hoạt Convert

U Buồn Tiên Sinh Chỉ Muốn Bình Tĩnh Sinh Hoạt Convert

Thanh Sắc Vũ Dực124 chươngFull

Đô ThịDị NăngSủng

3.7 k lượt xem

Nữ Chủ Là Cái Tiền Bình Tinh Convert

Nữ Chủ Là Cái Tiền Bình Tinh Convert

Hoàng Hậu Bất Quản Sự2,169 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhKhoa Huyễn

112.3 k lượt xem

Tổng Mạn: Ta Cái Kia Mở Quán Cơm Nhỏ  Bình Tĩnh Thường Ngày Convert

Tổng Mạn: Ta Cái Kia Mở Quán Cơm Nhỏ Bình Tĩnh Thường Ngày Convert

Chiết Khẩu521 chươngFull

Đồng Nhân

6.6 k lượt xem

Tổng Mạn: Ta Thường Ngày Cũng Không Bình Tĩnh Convert

Tổng Mạn: Ta Thường Ngày Cũng Không Bình Tĩnh Convert

Cơ Bất Khả đãi664 chươngDrop

Đồng Nhân

4.6 k lượt xem

Người Qua Đường Này Quá Mức Bình Tĩnh Convert

Người Qua Đường Này Quá Mức Bình Tĩnh Convert

Không Đãng Đãng Đích Thư Giá275 chươngTạm ngưng

Đô Thị

3.1 k lượt xem

Tổng Mạn∶ Ta Muốn Bình Tĩnh Thường Ngày Convert

Tổng Mạn∶ Ta Muốn Bình Tĩnh Thường Ngày Convert

Cách Bích Cáp Tử379 chươngDrop

Đồng Nhân

3.6 k lượt xem

Tổng Mạn: Nhân Loại Tối Cường Mở Quán Cơm  Bình Tĩnh Thường Ngày Convert

Tổng Mạn: Nhân Loại Tối Cường Mở Quán Cơm Bình Tĩnh Thường Ngày Convert

Chiến Tràng Thượng Miêu615 chươngFull

Đồng Nhân

3.3 k lượt xem