Chương 27

Ba người ngồi thành hình tam giác vây lại thành một vòng, ở giữa chính là di động của Tôn Kính Trì. Ba người trừng mắt nhìn chiếc di động kia, hô hấp không xong. Nhạc Thiệu ngẩng đầu, cả người căng thẳng nói: “Các cậu nói xem, những lời kia của Hắc ca là có ý tứ gì?”


Tiêu Tiếu hé miệng: “Hắc ca khẳng định biết cậu ta là ai!”
Tôn Kính Trì đôi mắt lạnh lẽo: “Tiểu duong khẳng định cũng biết.”
Tiêu Tiếu thân thể chấn động, lập tức từ trên mặt đất đứng lên: “Tớ trở về hỏi em ấy!”


Vừa mới lúc này, có người gõ cửa. Tiêu Tiếu nhướng mày, đi tới trước cửa mở cửa ra. Nhìn người mới tới, cậu lập tức hỏi: “Đồ vật kia đã đem tới chưa?”
“Đem tới rồi.”
Nhạc Lăng đi vào, ở tủ giầy sát cửa lấy ra một đôi dép đi trong nhà, thay.
“Có tr.a ra gì không?”


Nhạc Thiệu đứng dậy từ trên sopha, áp chế nội tâm dao động, hỏi. Nhạc Lăng đi tới, từ trong túi lấy ra một USB, nói: “Bọn họ vẫn đang tra, nhưng mà đã tập trung được vài người hiềm nghi. Quyền gia là có hiềm nghi lớn nhất. Bên cảnh cục đã đem vài tên bị thương nhẹ bắt về, bốn người trọng thương chỉ cần tỉnh lại thì bọn họ cũng sẽ bắt đầu thẩm vấn.”


Nói xong, Nhạc Lăng tấm tắc nói: “Yến Phi kia thân thủ thực lợi hại, tâm cũng đủ ngoan độc. Mười một người tuy rằng không ch.ết ai, nhưng gân tay cùng gân chân đều bị cắt mất vài cái. Người này ra tay vừa nhanh lại vừa hung ác.”


Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu cũng không nói gì, ba người trong lòng đều cực kỳ hỗn loạn. Nghĩ tới bọn họ là đang lo lắng cho an toàn của Tiêu duong, Nhạc Lăng đem USB cắm vào máy tính xách tay, đây là video quay lại mà hắn mới lấy được từ bên cảnh cục về.




“Ở cửa trường học có ba camera, cả quá trình đều được quay lại.”


Theo lời của Nhạc Lăng, trên video hiện ra một chiếc taxi dừng lại ở trước cổng của đại học Đế Đô. Trên xe ba người bước xuống trước, trong đó có một người là Tiêu duong. Đợi một lát, người cuối cùng cũng bước xuống. Vừa thấy người nọ, Nhạc Thiệu, Tôn Kính Trì cùng Tiêu Tiếu theo bản năng ghé sát vào màn hình.


Bốn người cười cười nói nói hướng về phía trường học mà đi, nguy hiểm đúng lúc này tiến tới. Phản ứng được đầu tiên chính là Yến Phi. Trong video có thể thấy được rõ ràng hắn đẩy Tiêu duong ra, dùng balo ném về phía con dao đang muốn đâm Tiêu duong. Kế tiếp chính là khẩn trương cùng hỗn loạn. Tiêu duong té trên mặt đất, hai sinh viên khác hiển nhiên cũng bị dọa cho choáng váng, không nhúc nhích được. Yến Phi vì cứu Tiêu duong, không tiếc lộ ra sau lưng, hắn bị chém trúng. Nhạc Thiệu cùng Tôn Kính Trì lông mày gắt gao chau lại, Tiêu Tiếu mặt than nắm tay xiết lại chặt chẽ, tâm co rút tùy theo từng vết thương mà người kia phải hứng chịu.


Thời điểm Yến Phi đem Tiêu duong đẩy vào trong lòng của hai sinh viên kia, hắn lại bị chém trúng một dao. Ngay sau đó hai người kia túm lấy Tiêu duong chạy đi, Yến Phi lúc này mới có thể chuyên tâm đối phó với những kẻ bắt cóc.


Trong video, Yến Phi liều mạng không để cho đám bắt cóc đi qua cổng trường trường đại học. Các nhân viên bảo vệ cũng lao ra, song phương hỗn chiến cùng nhau. Rất nhanh, đám người bắt cóc đều ngã xuống trên mặt đất, Yến Phi đi tới trước mặt của một tên, túm lấy tóc của gã, không biết là đang nói cái gì. Tiếp theo liền thấy hắn dùng dao chém tới trên chân của kẻ bắt cóc. Xe cảnh sát vừa lúc tới, Yến Phi bỏ qua kẻ bắt cóc rồi đứng lên, sau đó chính là hình ảnh hắn té xỉu.


Hiện trường chỉ có Nhạc Lăng là bình tĩnh. Hắn buồn bực nhìn thoáng qua ba người, nói: “Em có hỏi một bảo vệ có mặt tại lúc đó, có người nghe thấy được Yến Phi hỏi người kia, xem gã là do ai phái tới. Tên kia nói gã không biết, đối phương cho bọn họ 200 vạn, muốn bọn họ lấy mạng của Tiêu duong. Yến Phi kia liền một đao trực tiếp đem mắt cá chân của gã chém đứt.”


Nhạc Thiệu tàn nhẫn nói: “Đừng để cho bất luận người nào tìm Yến Phi gây phiền toái.”
Nhạc Lăng vừa thấy sắc mặt anh như vậy, lập tức gật đầu: “Trường học bên kia em đã phái người tới để ý rồi, sẽ không khiến cho cậu ta gặp phiền toái.”


“Những tên kia có bối cảnh như thế nào?” Tôn Kính Trì lạnh như băng hỏi.


“Là vài tên côn đồ ở phụ cận trường học, không có bối cảnh gì lợi hại. Bọn chúng cũng không biết thân phận của Tiêu duong. Đối phương trước đưa cho bọn chúng 100 vạn, chỉ cần giết được Tiêu duong, sẽ lại đưa thêm 100 vạn nữa. Bọn chúng khai như vậy. Nghĩ tới trời tối, bọn chúng bên này người lại nhiều, kiếm tiền dễ dàng, liền can đảm hướng ác để mưu sinh.”


Ánh mắt của Tiêu Tiếu chăm chú nhìn vào hình ảnh trên video, thời điểm người nọ té xỉu ngã xuống trên mặt đất, phần bụng dường như bị người nọ gập lại một chút. Tựa như có thể cảm giác được rõ ràng động tác niết cổ tay của người nọ, Tiêu Tiếu nắm chặt nắm đấm. Động tác kia của người nọ, cậu vô cùng quen thuộc.


Ánh mắt híp lại, Tiêu Tiếu mở miệng: “Em đi tìm Hắc ca. Đám côn đồ kia khẳng định có vài bằng hữu thân thích, tất cả những người có quan hệ với chúng, toàn bộ không được để cho sống yên ổn. Để cho bọn chúng hiểu được, bọn chúng đã chọc tới ai. Đời này bọn chúng cứ ngồi chồm hỗm ở trong nhà lao đi.”


Nhạc Lăng gật gật đầu.
“Tớ về nhà.” Tiêu Tiếu đứng dậy bước đi.
“Lão tứ, chúng tớ chờ tin tức của cậu.” Nhạc Thiệu ở phía sau hô. Tiêu Tiếu túm lấy áo khoác treo ngoài cửa, bước nhanh rời đi.
Nhạc Lăng không hiểu ra sao hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”


Nhạc Thiệu lấy ra thuốc lá, nói: “Phái người bảo hộ Yến Phi.”
Tôn Kính Trì lập tức bổ sung: “Từ giờ trở đi, cậu ta mỗi ngày ăn cái gì, bọn anh đều muốn biết, hơn nữa phải chụp ảnh lại.”
Ba ông anh trai rất kỳ lạ. Nhưng mà Nhạc Lăng vẫn nghe lời nhận mệnh gật đầu.


Tiêu duong bị cha mẹ cùng anh trai ‘giam lỏng’ trong nhà. Con trai thiếu chút nữa bị đâm ch.ết, khiến cho Tiêu mẫu cùng Tiêu phụ bị hù ch.ết. Tiêu phụ đang ở nước ngoài phỏng vấn, sau khi mọi chuyện phát sinh, mọi người trong cục an toàn quốc gia toàn bộ xuất động. Ông ngoại của Tiêu duong trực tiếp phái hai mươi người trong đoàn cảnh vệ của mình đi tới canh giữ trước cổng của Tiêu gia, bảo hộ Tiêu duong. Tiêu mẫu cũng không dám đi làm, ở nhà trông chừng con trai. Thiếu chút nữa con trai không còn, Tiêu mẫu miễn bàn có bao nhiêu sợ hãi. Vốn Tiêu mẫu hôm nay nghĩ muốn tới bệnh viện thăm hỏi người bạn học đã cứu con trai kia, nhưng bà lại lo lắng thân phận của mình sẽ khiến cho đối phương gặp rắc rối không cần thiết. Hơn nữa chủ mưu còn chưa tìm ra, lại lo lắng tới an toàn của Tiêu mẫu, cho nên người của cục an toàn không dám để cho bà ra khỏi cửa.


Tiêu duong sau khi bị Nhạc Lăng đem về nhà, vẫn chui ở trong phòng. Không thể đi ra ngoài, cậu chỉ có thể thông qua Vệ Văn Bân cùng Tiêu Bách Chu để biết tình hình của Yến Phi. Tiêu duong cả người hết sức uể oải, cậu muốn đi bệnh viện chăm sóc người kia, người kia là bởi vì cậu cho nên mới bị thương. Tiêu duong ngày hôm nay cơ hồ không ăn gì cả. Tiêu mẫu tự nhiên cũng nghe thấy vài chuyện xấu của con trai cùng vị bạn học kia. Vốn bà còn muốn nói hai câu, nhưng mà vừa nhìn thấy bộ dạng của con trai, bà lại nhịn xuống. Mặc kệ nói thế nào, người ta cũng là bởi vì cứu con mình cho nên thiếu chút nữa bỏ mệnh. Kể cả hai người nói chuyện yêu đương, người nọ tình cảm đối với Tiêu duong là chân thực. Có một đứa con lớn hoang đường, Tiêu mẫu hiện tại đã thông suốt rất nhiều. Nhất là khi con trai nhỏ vừa mới chút nữa dạo qua một vòng quỷ môn quan, chỉ cần con trai có thể bình an, bà sẽ chấp nhận.


Tiêu Tiếu về nhà liền thấy mẹ mình đang ngồi một mình trên ghế sopha, khí sắc không được tốt. Cậu trực tiếp hỏi: “Tiểu duong đâu?”


Tiêu mẫu thở dài một tiếng, chỉ chỉ trên tầng: “Từ khi trở về một mực ở trong phòng, không ăn không uống cũng chẳng thấy bóng dáng. Nó muốn đi bệnh viện chăm sóc người bạn học kia, con cùng ông ngoại lại không cho nó ra ngoài, nó đang rất tức giận.”


“Con lên tầng tìm em ấy.” Tiêu Tiếu đem áo khoác đặt ở trên sopha, vội vàng đi lên tầng.


“Tiêu Tiếu, nhẹ nhàng nói chuyện với em con, nó đã là người lớn, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng không được đánh nó.” Tiêu mẫu ở dưới cầu thang hô. Tiêu Tiếu chẳng biết có nghe được hay không, không lên tiếng trả lời.


Đi tới trước cửa phòng em trai, Tiêu Tiếu gõ cửa, bên trong cánh cửa không chút phản ứng. Cậu trực tiếp mở cửa, nhưng cửa lại khóa trái.
“Tiểu duong, là anh, em mở cửa ra.”


Đợi chốc lát, trong cửa truyền tới tiếng bước chân. Tiêu duong mở cửa ra xong liền xoay người, mắt cũng không thèm liếc anh trai dù chỉ một cái. Trở lại trên giường, Tiêu duong ngồi xếp bằng, mặt hướng tường, tuyên bố bản thân không muốn cùng anh trai nói chuyện.


Đây vẫn là lần đầu tiên em trai tức giận lớn với mình như vậy. Tiêu Tiếu đóng cửa, đi tới bên giường, đưa lưng về phía em trai ngồi xuống. Trầm mặc thật lâu, cậu mở miệng: “Chuyện ngày đó, là anh không đúng, anh không nên đánh em.”
Tiêu duong ôm cái gối vào trong lồng ngực, không phản ứng.


Lại trầm mặc trong chốc lát, Tiêu Tiếu nói: “Năm năm, anh thường xuyên nghĩ, nếu khi đó bọn anh có đủ năng lực, anh trai của anh… có thể hay không sẽ không ch.ết.”
Đáy mắt là thực sâu thống khổ, thanh âm của Tiêu Tiếu trở nên ám ách hơn vài phần.


“Anh trai, khẳng định sẽ không ch.ết. Có bọn anh bảo hộ anh ấy, anh ấy hoàn toàn có thể thoát khỏi Chung Chấn Tả, làm những gì mà anh ấy muốn. Đến những nơi khác trên thế giới để vẽ tranh, vẽ cảnh; cùng người mà anh ấy yêu thích ở chung một chỗ. Không ai có thể bắt anh ấy đi làm quan, không ai có thể buộc anh ấy kết hôn với một nữ nhân mà anh ấy không yêu.”


“Ý niệm như vậy cứ không ngừng xuất hiện ở trong đầu, rồi sau đó chính là hối hận. Hận bản thân mình vì sao trước kia lại không hiểu chuyện như thế, vì cái gì thẳng tới khi anh ấy ch.ết đi rồi, anh mới hiểu được bản thân cần phải làm gì.”


Tiêu Tiếu có khuôn mặt than, đó là bởi vì trên mặt cậu có một bộ phận dây thần kinh có vấn đề. Cậu kỳ thực là một người rất dễ nói chuyện, chỉ là sau khi Chung Phong qua đời, tính tình của cậu ngày càng trở nên giống với khuôn mặt than kia. Thật lâu, Tiêu Tiếu đã thật lâu không cùng em trai thổ lộ ra những tâm tình trong lòng.


Thân thể của Tiêu duong khẽ giật giật, hơi quay lại, nhưng vẫn cúi thấp đầu xuống. Tiêu Tiếu đá xuống dép đi trong nhà, cùng em trai xếp bằng giống nhau, hai tay nắm chặt. Lại một trận trầm mặc, cậu mới tiếp tục nói: “Anh, rất thống khổ… Ở thời điểm nhìn thấy Đỗ Phong, anh biết rõ là không thể, nhưng, vẫn nhịn không được. Anh cũng rõ ràng tâm tư của Đỗ Phong, cậu ta muốn dựa vào khuôn mặt kia, khiến cho ba người bọn anh không thể nào rời xa cậu ta, nuôi dưỡng cậu ta, để cho cậu ta có được một cuộc sống xa xỉ mà mọi người ngưỡng mộ. Trừ bỏ khuôn mặt ra, cậu ta cùng anh trai không có chỗ nào tương tự. Chỉ là, anh không thể nhịn được.”


“Tên kia khuôn mặt cùng với Chung ca không giống nhau!” Tiêu duong hiện tại hoàn toàn có được lý do để chán ghét Đỗ Phong.


Tiêu Tiếu không phản bác, dù sao Đỗ Phong cũng người giống với Chung Phong nhất mà cậu đã từng gặp qua. Cậu nói tiếp: “Đúng là bởi vì không thể thoát khỏi Đỗ Phong, anh mới không muốn nhìn thấy em đi vào vết xe đổ của anh. Mặc kệ em thích nữ nhân hay nam nhân, anh chỉ muốn người kia đối với em thực tâm. Không phải bởi vì thân phận của em, vì gia thế của em, mà là yêu con người của em. Cho nên sau khi biết được em cùng với Yến Phi ở chung một chỗ, anh rất khó không thể nghi ngờ tình cảm của cậu ta đối với em có phải hay không là thực lòng.”


Tiêu duong bỏ lại cái gối mình đang ôm, rống giận: “Em đã nói là hai người bọn em không phải loại quan hệ này!”


Lúc này Tiêu Tiếu không còn bởi vì thái độ của em trai mà tức giận nữa, ngược lại cậu có chút mừng thầm không hề nhận ra. Cậu quay đầu nhìn về phía Tiêu duong, nói: “Bạn học cùng lớp của các em nhìn thấy các em buổi tối ở trong sân ôm nhau, còn hôn môi.”
Tiêu duong cơ hồ phun ra một ngụm máu.


“Ai thấy được! Hai người bọn em buổi tối hôm đó chỉ là đi dạo trong sân rồi nói chuyện phiếm. Em quả thực là ôm qua cậu ấy, nhưng mà ai nhìn thấy em cũng cậu ấy hôn môi? Để tên đó đi ra đây, em cùng cậu ta đối chất! Anh cùng Nhạc ca bọn họ thường xuyên kề vai sát cánh, vì cái gì mà em không thể cùng anh em của mình kề vai sát cánh? Chẳng lẽ bởi vì Yến Phi vóc dáng thấp hơn, cho nên em không thể khoác bả vai cậu ấy?”


Lúc này, Tiêu Tiếu xác định em trai cùng với Yến Phi chỉ là quan hệ bạn bè trong sáng. Trên mặt Tiêu duong không có tránh né, chỉ có phẫn nộ bởi vì bị người khác hiểu lầm. Nếu như Tiêu duong thật sự thích Yến Phi, đối phương vì cứu cậu nhóc mà bị trọng thương, nếu cậu nhóc tới bây giờ vẫn còn phủ nhận, vậy thì hơi quá đáng.


Tiêu duong bằng lòng cùng cậu nói chuyện, Tiêu Tiếu biết kế tiếp cậu có thể tiếp tục dẫn chuyện. Cậu nói: “Em cũng không thể toàn bộ trách anh hiểu lầm. Yến Phi ở chung ký túc xá với em hơn một năm, trước kia em đều coi cậu ta như người vô hình, vì cái gì đột nhiên lại gần gũi với cậu ta như vậy? Đương nhiên, anh không phải cấm em kết giao bạn bè, nhưng mà thái độ của cậu ta đối với em khiến anh không thể không hoài nghi. Anh nghe nói, sau khi cậu ta tự sát, đã thay đổi rất nhiều.”


Tiêu duong cắn cắn miệng, không nhìn anh trai của mình, chỉ buồn bực nói: “Cậu ấy đúng là thay đổi rất nhiều. Nếu cậu ấy không thay đổi, em mới không thèm làm anh em với cậu ấy đâu.”
Tiêu Tiếu hô hấp ngừng lại, hỏi: “Vậy cậu ta, vì cái gì lại thay đổi?”


“Người trong ký túc xá của bọn em đều nói cậu ấy bị người ngoài hành tinh nhập vào. Nhưng mà anh trai, anh lợi hại như thế, anh vì cái gì không tự mình đi điều tr.a đi?” Tiêu duong vẫn có chút oán trách anh trai, đặc biệt là khi người kia bị thương nặng tới vậy, anh trai lại không thèm đi thăm. Tiêu duong đối với việc này vô cùng tức giận.


Tiêu Tiếu ánh mắt thâm trầm: “Em đừng qua loa đại khái, cậu ta rốt cuộc là ai!”
“Em không biết!”
Tiêu duong kéo chăn trùm qua đầu, tuyên bố dừng lại ở đây.
“Tiểu duong!” Tiêu Tiếu nổi giận, vừa giận vừa vội.


Tiêu duong ở trong chăn hô: “Anh sẽ không quên anh đã nói Yến Phi như thế nào đi. Em không biết, cái gì cũng không biết, anh muốn biết thì tự mình đi thăm dò ấy. Cậu ấy cùng với em ở chung một ký túc xá, người ở tại đó, manh mối cũng sẽ không chạy trốn mất!”


Bàn tay đang muốn vươn ra kéo chăn của Tiêu Tiếu mạnh mẽ ngưng lại. Giây tiếp theo, cậu bỏ qua chiếc chăn, xoay người rời đi. Ở trong chăn, Tiểu duong bĩu môi: [Anh, em chỉ có thể giúp anh được tới đây. Nếu như anh còn không phát hiện được ra thân phận của Yến Phi, vậy thì anh đi ch.ết đi!]






Truyện liên quan

Hào Môn Bĩ Thiếu

Hào Môn Bĩ Thiếu

Tháng Chín Sơ Ngũ108 chươngFull

Trọng SinhĐam Mỹ

2.5 k lượt xem

Bi Thiên

Bi Thiên

Thước29 chươngFull

Sắc HiệpĐam MỹCổ Đại

1.6 k lượt xem

Trọng Sinh Sau Ta Bị Thiên địch Phủng ở Trong Lòng Convert

Trọng Sinh Sau Ta Bị Thiên địch Phủng ở Trong Lòng Convert

Ẩn Không Nhân226 chươngFull

Dị GiớiĐam MỹCổ Đại

3.9 k lượt xem

Đấu La Thần Bảng: Ta Thân Phận Bị Thiên Nhận Tuyết Cho Hấp Thụ ánh Sáng Convert

Đấu La Thần Bảng: Ta Thân Phận Bị Thiên Nhận Tuyết Cho Hấp Thụ ánh Sáng Convert

Linh Hồn Thùy Điếu Nhân197 chươngDrop

Huyền HuyễnXuyên KhôngCổ Đại

15.3 k lượt xem

Đấu La: Khai Cục Bị Thiên Nhận Tuyết Lắng Nghe Tiếng Lòng Convert

Đấu La: Khai Cục Bị Thiên Nhận Tuyết Lắng Nghe Tiếng Lòng Convert

Phong Nguyệt Tầm Thu389 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngCổ Đại

23.1 k lượt xem

Nguyên Thần Muôn Đời Mời, Ta Bị Thiên Lý Bộc Quang Convert

Nguyên Thần Muôn Đời Mời, Ta Bị Thiên Lý Bộc Quang Convert

Diệp Vũ Du Du691 chươngTạm ngưng

Võng Du

15.3 k lượt xem

Bắt Đầu Quỷ Bí Thiên Phú, Đốt Thi Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ Convert

Bắt Đầu Quỷ Bí Thiên Phú, Đốt Thi Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ Convert

Dạ Thiên Nam1,011 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnLinh Dị

182.3 k lượt xem

Đấu La: Bắt Đầu Nhân Vật Phản Diện Ta Bị Thiên Nhận Tuyết Đuổi Ngược Convert

Đấu La: Bắt Đầu Nhân Vật Phản Diện Ta Bị Thiên Nhận Tuyết Đuổi Ngược Convert

Tiểu Nhiễm Muội Muội65 chươngDrop

Huyền Huyễn

2.1 k lượt xem

Ta Bị Thiên Đạo Trừng Phạt Rồi Convert

Ta Bị Thiên Đạo Trừng Phạt Rồi Convert

Dưỡng Nhạc Bất Đa1,184 chươngFull

Huyền Huyễn

6.7 k lượt xem

Tổng Mạn: Tại Hạ Gặp Ma, Thân Phận Bị Thiên Bảng Lộ Ra Ánh Sáng Convert

Tổng Mạn: Tại Hạ Gặp Ma, Thân Phận Bị Thiên Bảng Lộ Ra Ánh Sáng Convert

Lão Phì Tường418 chươngTạm ngưng

Đồng Nhân

10.3 k lượt xem

Đấu La: Bắt Đầu Bị Thiên Nhận Tuyết Săn Giết Convert

Đấu La: Bắt Đầu Bị Thiên Nhận Tuyết Săn Giết Convert

Nhất Tam Nhất Nhất44 chươngDrop

Đồng Nhân

2.4 k lượt xem

Vạn Người Mê Hôm Nay Cũng Tại Bị Thiên Vị Nhanh Xuyên Convert

Vạn Người Mê Hôm Nay Cũng Tại Bị Thiên Vị Nhanh Xuyên Convert

Kiển Diêm232 chươngFull

Ngôn Tình

3.2 k lượt xem