Chương 15

CHƯƠNG 15
Phòng Đường Tống là một căn phòng nhỏ ngay bên cạnh phòng ngủ Vương gia, thuận tiện Hàn Vương bất cứ lúc nào gọi đến.


Vào ban đêm, Lưu tổng quản tường tận kể cho biết Đường Tống chức trách của y. Lưu tổng quản dài dòng nói một cả đống, Đường Tống cho dù mí mắt cao thấp đã muốn đánh vào nhau, cũng không dám lơ là, dù sao Hàn Vương ăn, mặc, ở, đi lại về sau đều cần y an bài, nếu có gì sơ xuất, mạng nhỏ của mình liền đi tông.


Sáng sớm hôm sau, Đường Tống dựa theo Lưu tổng quản trước đó đã dạy, chuẩn bị tốt nước ấm khăn mặt, sớm đứng trước cửa đợi hầu .
Nghe được bên trong có động tĩnh, Đường Tống đẩy cửa đi vào, gặp Vương gia đã thức dậy ngồi ở mép giường, sắc mặt âm trầm nhìn y.


Đường Tống trong lòng bất ổn, nghe Lưu tổng quản nói Hàn Vương rời giường tinh thần rất kinh khủng, hơi một chút sai lầm cũng có thể chọc giận hắn. Vì thế Đường Tống thật cẩn thận đem chậu rửa mặt đặt trên cái giá, không dám làm ra một chút tiếng động. Chuẩn bị cho tốt rồi mới xoay người khom xuống nói: “Vương gia, thỉnh rửa mặt đi.”


Hàn Vương mắt lạnh như băng đảo qua Đường Tống, làm y một thân mồ hôi lạnh. Một lát sau, mới nghe được Hàn Vương thanh âm lạnh như băng nói: “Ngươi là ai? Lưu Hồng đâu?”


Đường Tống kỳ quái, sao Hàn Vương hôm qua mới mới vừa chỉ y, hôm nay liền quên mất y mà? Tuy rằng kỳ quái, Đường Tống cũng không dám không trả lời, “Bẩm báo Vương gia, tiểu nhân tên là Đường Tống, là ngày hôm qua Vương gia khâm điểm thành tiểu tư hầu hạ của người.”




Nghe Đường Tống nói xong, Hàn Vương tựa hồ suy nghĩ trong chốc lát, mới bừng tỉnh đại ngộ dường như nói: “Ngươi chính là người ngày hôm qua kể chuyện xưa?”
“Dạ” Đường Tống đáp ứng , trong lòng càng kỳ quái. Vương gia tuổi còn trẻ sao có thể dễ quên mà?


Y không biết chính là, Hàn Vương có huyết áp thấp nghiêm trọng. Nhất là buổi sáng khi rời giường, sẽ có thời gian ngắn mê muội cùng dễ quên, hơn nữa phiền táo dễ giận, cho nên mới có sắc mặt âm trầm.


Hàn Vương rửa mặt xong, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn không ít. Bữa sáng cứ dựa theo thực đơn Lưu tổng quản đưa, thật cũng không thành vấn đề gì.


Nếm qua điểm tâm, Đường Tống dựa theo Lưu tổng quản trước đó nói, trong tiểu đình trong hồ ở Thu Sương cư an bài hảo nhuyễn tháp lụa mỏng, rượu ngon hoa quả tươi, để Hàn Vương nghỉ ngơi. Không nghĩ tới, Hàn Vương này đã nằm liền nằm một ngày.


Giữa trưa, Lưu tổng quản phái người đưa tới  cơm trưa. Hàn Vương giữa trưa ăn rất ít, ăn cơm xong quay về giường, giống như một tòa băng sơn ngủ say.


Đường Tống thành thành thật thật đứng bên cạnh Hàn Vương, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút nhàm chán. Lúc này nếu có một quyển sách trong tay thì tốt bao nhiêu.
Đang lúc Đường Tống miên man bất định, một thanh âm lạnh như băng đem suy nghĩ của y từ thế giới ảo tưởng kéo lại.


“Đường Tống.” nam nhân nhìn như đã ngủ đột nhiên kêu lên.
“Ách, tiểu nhân ở.” Đường Tống bất ngờ không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa bị nước miếng chính mình làm sặc.
“Kể chuyện cười.”


“. . . . . . Dạ” Đường Tống đáp lời, trong đầu đau khổ suy nghĩ truyện cười mình đã xem qua. Nhưng người ta thường là thế này, càng sốt ruột muốn nghĩ lại càng nghĩ không ra.
Qua một lúc lâu sau chưa nghe thấy Đường Tống bắt đầu, Hàn Vương có chút bực mình hỏi: “Đường Tống.”


Bên tai tiếng kêu có chút cao giọng hơn làm cho trong đầu Đường Tống trống rỗng, trong Du Nhiên đình từng cơn gió lạnh, Đường Tống lại ra một đầu mồ hôi lạnh.


Đột nhiên, Đường Tống trong đầu linh quang chợt lóe, trước khi Vương gia mở miệng nói chuyện lần thứ hai nói: “Có. Vương gia thỉnh cẩn thận nghe tiếng ve kêu này, có phải hay không trừ bỏ tiếng ‘ tri ’ ở ngoài, còn có tiếng kêu “Không có ma” cùng “Đổ “?”


Hàn Vương nghe nói, tập trung nghe xong trong chốc lát, quả nhiên nghe được hai loại thanh âm Đường Tống nói. Không khỏi nghi hoặc hỏi han: “Sao lại thế này?”


Thấy Vương gia không hiểu, Đường Tống không phải không có đắc ý nói: ” Hai loại tiểu trùng và ve lớn kêu “Không có ma” cùng kêu “Đổ ” là tương tự, nhưng là hình thể thì ve lớn hơn rất nhiều. Lại nói tiếp, chúng nó kiếp trước vẫn là vợ chồng.”
Hết chương thứ mười lăm






Truyện liên quan

Hàng Phục Băng Sơn Mỹ Nhân

Hàng Phục Băng Sơn Mỹ Nhân

Chu Khinh11 chươngFull

Ngôn TìnhSắc Hiệp

257 lượt xem

Trọng Sinh Mạt Thế Chi Ngã Đích Băng Sơn Tình Nhân

Trọng Sinh Mạt Thế Chi Ngã Đích Băng Sơn Tình Nhân

Ly Sắc Bỉ Ngạn152 chươngFull

Trọng SinhĐam MỹMạt Thế

14.8 k lượt xem

Tổng Tài Chẩm Ma Hội Thị Băng Sơn

Tổng Tài Chẩm Ma Hội Thị Băng Sơn

Thu Y Đan Thanh32 chươngFull

Đam MỹHài Hước

96 lượt xem

Phế Tài Nghịch Thiên: Băng Sơn Vương Gia Khuynh Thành Phi

Phế Tài Nghịch Thiên: Băng Sơn Vương Gia Khuynh Thành Phi

San Hô Mạn3 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnDị Giới

222 lượt xem

Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi

Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi

Điềm Tửu Chử Miêu Nương18 chươngFull

Đam MỹHài Hước

1 k lượt xem

Ta Mỹ Nữ Băng Sơn Lão Bà Convert

Ta Mỹ Nữ Băng Sơn Lão Bà Convert

Mai Can Thái Thiếu Bính4,295 chươngFull

Đô Thị

99.7 k lượt xem

Ta Băng Sơn Tổng Giám Đốc Vị Hôn Thê Convert

Ta Băng Sơn Tổng Giám Đốc Vị Hôn Thê Convert

Hí Ngữ Lưu Niên3,644 chươngTạm ngưng

Đô ThịDị Năng

72.3 k lượt xem

Ta Tuyệt Sắc Băng Sơn Tổng Tài Lão Bà Convert

Ta Tuyệt Sắc Băng Sơn Tổng Tài Lão Bà Convert

Hoang Lương Ký Ức1,893 chươngFull

Đô Thị

10 k lượt xem

Gia Tộc Tu Tiên: Băng Sơn Chỗ Sâu Có Tiên Môn Convert

Gia Tộc Tu Tiên: Băng Sơn Chỗ Sâu Có Tiên Môn Convert

Quy Quy321 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpHuyền HuyễnĐiền Viên

15.5 k lượt xem

Bị Tuyệt Tình Đoạn Dục Sau Ta Thành Vạn Nhân Mê / Như Thế Nào Hòa Tan Một Cái Băng Sơn Mỹ Nhân [ Xuyên Thư ]

Bị Tuyệt Tình Đoạn Dục Sau Ta Thành Vạn Nhân Mê / Như Thế Nào Hòa Tan Một Cái Băng Sơn Mỹ Nhân [ Xuyên Thư ]

Công Tử Vu Ca141 chươngFull

Đô ThịSủngĐam Mỹ

575 lượt xem

Xuyên Thành Băng Sơn Nữ Xứng Sau ( Xuyên Thư )

Xuyên Thành Băng Sơn Nữ Xứng Sau ( Xuyên Thư )

Kê Mao Lệnh Tiễn64 chươngFull

Đô ThịSủngBách Hợp

196 lượt xem

Quốc Thuật: Từ Thốn Quyền Bắt Đầu Băng Sơn Liệt Địa

Quốc Thuật: Từ Thốn Quyền Bắt Đầu Băng Sơn Liệt Địa

Á Nhiệt Đái Miêu199 chươngĐang ra

Đô ThịDị NăngTrọng Sinh

7.4 k lượt xem