Chương 67: Đừng đụng vào

Anh chạy đến bên em nhanh nhất có thế, nhưng không, em không còn ở đó, phòng bệnh ngát hương cây cỏ.
Và đổi lại trong căn phòng vắng đó có thằng Nấm mốc, nó khóc và mặt thì như vừa bị ăn một cái tát. Vừa thấy anh là nó gào lên :


Tôi xin lỗi nhưng làm ơn hay cứu Minh Ngọc, cậu ấy, cậu ấy bị Vu Chính bắt đi rồi!!! Nó làm như lời cầu xin của nói giá trị lắm ấy, no never, khỏi cần nói thì anh cũng sẽ cứu em. Nhưng anh không hề lo lắng bởi em bị Vu Chính bắt, bởi anh đã nắm được thóp của thằng “đồng bóng” đó, Hạo Thiên, ha ha.


Để xem mày sẽ thế nào khi thằng Trời đánh này bị …






Truyện liên quan