Chương 28: Liệu anh nhận ra có quá trể không

(t/g: mọi người đọc truyện vui vẻ nha ^^)_ nè trả mi mi cho em mau lên
hắn đang ôm chú mèo của nó quay đi giận dỗi còn nó thì không quan tâm chỉ muốn dành lại mi mi thôi
_ không giờ mi mi là của anh
hắn nói giọng giận dỗi
_ không trả mi mi cho em đi


nó mè nheo hắn nhưng hắn vần cứ như dậy, kid từ trên lầu bước xuống trên môi mỉm cười 1 nụ cười đầy nổi buồn
_ mình ra ngoài 1 chút
kid không đợi nó trả lời chỉ lặng lẽ bước ra khỏi cửa trong, nó nhìn theo khó hiểu
_ kid bị gì dậy
_ em còn không hiểu à, mau bớt ngốc cho anh đi


hắn ngắt mũi nó, nó xoa mũi mình khó hiểu thì hắn ôm nó ngồi trên đùi mình vòng tay ôm ngang eo nó _ cứ như dậy nha mèo con _hắn mỉm cười nhẹ
_____tại chỗ kid_______


kid dựa người vào ghế đá ở công viên, trời đang dần xe lạnh không còn một bóng người ở công viên làng gió lạnh thổi vào người cậu tui nó rất lạnh hưng lại làm kid vô cùng thoải mái thì một âm thanh nhẹ nhàng vang lên
_ nè uống đi cho bớt buồn
trâm anh cầm lon bia đưa cho kid
_ cảm ơn, sao bà ở đây


kid cầm lon bia uống rồi nhìn trâm anh với đôi mắt buồn
_ ừ thì thấy ông buồn nên tui đi theo thôi
trâm anh xoa xoa đôi tay lạnh cóng của mình
_ sao bà biết tôi buồn
kid cười nữa miệng nụ cười chua sót
cốc
_ đau bà làm gì dậy hả
kid nhăn mặt


_ ông bớt ngốc đi tui với ông làm bạn bao lâu rồi hả, với lại chuyện ông thích minh thư ai cũng biết mà
trâm anh cuối đầu xuống tiếng trâm anh nói nhỏ dần pha chút đượm buồn buồn
_ nè bà không sao chứ, tôi xin lỗi mà
kid nhìn trâm anh lo lắng
_ hì đồ ngốc bị lừa rồi nha haha




trâm anh ngần đầu lên cười lăng cười bò còn kid thì tức xanh cả mặt
_ nào hôm nay phải say đề quên nổi buồn nào
trâm anh cười hϊế͙p͙ mắt cầm lon bia cụng vào nhau
_ được
kid cười tươi
_ 1 lúc sao_
_ uống...uống nữa đi
trâm anh say nghiên qua nghiên lại
_ nè say rồi à, đúng là....


trâm anh say dựa đầu vào vai kid
_ tựu lượng kém như dậy mà đòi uống à


kid lắc đầu chịu thua với trâm anh, 1 cơn gió nhẹ thồi qua làm mái tóc xanh lam nhẹ bay bay kid đưa tay chạm nhẹ vào khuôn mặt trâm anh _ anh nhận ra có quá trể không trâm anh _ kid chạm nhẹ vào mái tóc đang nhẹ nhàng tim kid liền đập liên hồi mặt chợt đỏ cậu từ từ,từ từ đến gần khuôn mặt xinh đẹp trâm anh thì


_ ông... hức muốn gì hả
trâm anh nửa tỉnh nữa say lèm bèm
_ không...không gì
kid cười trừ, trâm anh kéo kid tựa vào vai mình
_ nếu ông buồn thì có thề mượn vai tôi mà khóc. tuy tôi không mạnh mẽ nhưng tôi có thể cho ông mượn bờ vai này tôi sẽ luôn bên ông nhớ đó
kid chỉ lặng im


_ trâm anh tôi...tôi có chuyện muốn nói....là....là...anh...anh yêu em...
kid nói xong nhưng không khí vô cùng im lặng, cậu nhìn trâm anh thì cô nàng đã ngủ mất tiêu
_ thật là ngủ lúc nào không ngủ lại ngủ lúc này
kid nhẹ nhàng đặc trâm anh lên vai mình cậu bước đi chầm chậm đôi môi cười hạnh phúc


( liệu họ có hạnh phúc hay không là do t/g quyết định kkk)
___________lúc đó còn 1 cặp nữa____________________
quỳnh anh đứng ngoài ban cong thì có một vòng tay vòng qua ôm quỳnh anh từ phía sau
_ tối rồi sao chưa ngủ dậy
khánh nam cười
_ chỉ muốn hích thở không khí thôi, sau anh chưa ngủ


quỳnh anh mỉm cười đặt tay lên tay khánh nam
_ muốn ôm em thôi
rồi 2 người từ từ gần nhau thì.....
reng reng reng
tiếng điện thoại của khánh nam vang lên khi nhìn trên màng hình thì khánh nam liền xanh cả mặt
_ sao anh không nghe đi, hay cần em nghe giúp
quỳnh anh cầm chiếc điện thoai nghe thì


_ anh nam à chừng nào anh tới anh đề người ta chờ lâu quá nha
tiếng 1 người con gái ỏng ẹo làm quỳnh anh muốn buồn nôn
_ ai dậy
quỳnh anh cố kiềm nén nổi tức giận
_ ai dậy bà già nào thế mau đưa điện thoại cho chồng yêu của tui mau đi


tiếng nói khinh khỉnh đó làm quỳnh anh không kiềm chế được nửa, quăn điện thoại vào người khánh nam
_ mau biến ra khỏi phòng tôi
khánh nam bị quỳnh anh quăn ra ngoài phòng không thương tiết
_ quỳnh anh nghe anh giải thích đi mà
rầm rầm rầm
_ biến đi tôi không muốn gặp anh nữa
_ hazzzzzzz


khánh nam thở dài bước vào phòng mình
_ hahaha
tiếng cười phát ra trong điện thoại làm khánh nam nổi nóng
_ em còn cười à
_ blè đáng đời anh ai kêu hứa lèo với em làm gì
tiếng nói trong điện thoại pha chút hờn dỗi và sự tinh nghịch
_ con bé này khi nào anh về anh sẽ sử em mới được


khánh nam nghiến răng
_ blè anh thử đi
_ em...em dám...
tút tút tút
đầu dây bên kia đã tắt hằn còn khánh nam thì đành ôm cực tức trong lòng
_ còn dưới lầu thì sao ta_


tình hình là nó đang nồi trên đùi hắn tay cầm tách cà phê nóng, Còn hắn Một tay ôm ngang eo nó tay còn lại thì châm chú vào máy tính làm việc
_ nè anh đừng làm việc nữa nghỉ chút đi
nó bỏ tách cà phê xuống kéo kéo tay áo hắn
_ nào ngoan đừng phá anh làm việc 1 chút sẽ chơi với em nha


hắn xoa đầu nó rồi tiếp tục làm việc không chú ý tới nó
_ hừ
nó chu môi giận dỗ, điện thoại nó reo lên làm nó mất hết cả giận khi nhìn vào màng hình
Đâu cần em cất bước ra đi
Mới biết em không về
Yêu chi để rồi phải xa lạ
Đâu cần em phải nói em yêu anh
Sẽ ch.ết khi không có anh


Rồi thất hứa khi không làm được
Hãy im lặng em nhé vì kể từ giờ anh sẽ không tin vào ai
Kể cả anh đây cũng chẳng thể tin anh
Vì đã có lần đau quá anh đã tự hứa
Anh sẽ không yêu một ai
Nhưng đã thất hứa để được yêu em mãi
Sự thật đã cho anh biết rằng


Anh không phải người em tìm kiếm lâu nay
Nhưng bởi vì em là người anh muốn tìm
Dẫu biết yêu nhau không thành chia tay là điều để giải vây
Nhưng trong lòng anh đâu muốn như vậy
Anh cố giữ em ở lại nhưng ngược lại em tìm cách buông tay
Anh cố mỉm cười quay đi nhưng dằm trong tim người có hay


Câu hứa yêu anh muôn đời nhưng sao giờ đây mỗi người mỗi nơi
Hỡi người ơi đổi dời được câu hứa.
Vậy em hứa để làm gì
Câu hứa yêu anh muôn đời trong anh giờ đây vẫn còn khắc sâu
Nhưng có được đâu, sự thật sau câu hứa là hai đứa xa lìa nhau.
_ a lô


nó mỉm cười nhẹ nhưng lại rất háo hức
_ nè mèo con yêu quý của anh ơi
anh nó nói giọng vô cùng ngọt ngào
_em không quen nghe mấy lời ngọt ngào đó đâu nha
nó cười trừ, nó nói chuyện điện thoại mà không đề ý tới hắn đang nhìn nó chầm chầm rồi từ từ khuôn mặt hắn biến dạng


_ hì hì thật ra là... là LINH ĐAN giận anh rồi em giúp anh đi nha
anh hai nó nói giọng năng nĩ
_ blè anh chọt chị ấy thì ráng mà chịu đi
_ nhưng...nhưng
tút tút tút
nó tắt điện thoại anh hia nó chỉ biết lắc đầu cười khổ
_ hazzzz mình chiều hư con mèo con này rồi
anh nó cười nhẹ


nó tắt điện thoại cười hí ha hí hửng
_ nè mèo con ai dậy hả
hắn để đầu mình lên vai nó người đầy sát khí, nó nhìn hắn cười nó biết hắn đang ghen nó càng nhìn càng chỉ muốn trêu hắn tiếp thôi
_ là một anh vô cùng đẹp trai đó


nó cười khoái chí vô cùng khi trêu được hắn
_ em mới nói cái gì hả mèo con
hắn xoay người lại mặt sát lại mặt nó, còn nó hoảng sợ khi trêu lằm người
_ thì...thì..


hắn không để nó nói hết thì hắn mạnh bạo hôn váo đôi môi mỏng của nó một cách cuồng nhiệt hắn như tham lam muốn giữ luôn đôi môi nó dậy
một lúc sau khi nó mất hết cả hơi thì hắn mới buôn nó ra
_ để xem em còn dám nói dậy hay không hả mèo con


hắn nhìn đôi môi sưng đỏ của nó cười 1 nụ cười phúc hắc, nó thì không nói nên lời trong lòng thì nguyền rũa hắn _ híc híc lần sao mình không nên trêu tên đáng ghét nữa huhu_
_ này méo con môi em ngọt lắm đó, em muốn nữa không
hắn kề sát mặt nó cười khoái chí


_ hứ không có âu nha blè
nó đẩy hắn ra rồi ôm mi mi
_ nào cục cưng của chị, chị cho em ăn nha ^^
nó vuốt long mi mi đi vào bếp
_ này em xem mi mi là cục cưng còn anh thì sao
nó ló đầu ra từ bếp cười tinh nghịch
_ anh là cục nợ hì hì
hắn lắc đầu cười khổ với cái tính trẻ con này của nó


_ hắc miu mi coi cô ấy cưng mi mi của mày hơn cả tao kìa
hắn vuốt lông chú mèo đen
CẠCH
kid cõng trâm anh vào trong thì nó liền chạy ra đỡ lấy trâm anh
_ trâm anh sao dậy kid
nó nhìn trâm anh lo lắng
_ trâm anh say thôi cậu đừng lo
kid mỉm cười
_ ừ dậy để mình đưa trâm anh lên lầu


nó đở trâm anh từ bước chậm lên lầu, kid nhìn theo bóng dáng nó từ từ biến mất sau cầu thang
_ cậu còn lưu luyến à
hắn cười nữa miệng
_ tôi khuyên cậu nên châm sóc minh thư thật tốt nếu không tôi sẽ cướp cô ấy từ tay cậu đó
kid cười nữa miệng rồi bước đi
____________trên phòng trâm anh____________


quỳnh anh nhìn nó bên cạnh là trâm anh đang ngủ say
_ bà tính lúc nào sẽ bỏ cái lớp võ bọc này
quỳnh anh nhỉn nó bằng anh mắt nghiêm nghị
_ tới lúc tớ sẽ nói thật thôi
nó mỉm cười như không có gì
_ ừ tùy cậu thôi
quỳnh anh bẹo má nó cười


Đêm đó trên môi ai cũng nở nụ cười hạnh phúc nhưng liệu họ có thể hạnh phúc bên cạnh người mình yêu mãi như thế này hay không còn tùy vào duyên phận thôi
_________________________________________
bính bong bính bong


mới sáng sớm tiếng chuông cửa vang lên inh ỏi làm nó nhức cả óc nên mới lết cái thân lười xuống mở cửa
_ ai dậy
nó mặc quần áo lượm thượm tóc tai thì rối bù xù mắt nhắm mắt mở mở cửa trong tình trạng nửa tỉnh nửa mơ......
cạch
_ chị...chị
( t/g: chuyện gì thì mọi người coi tiếp nha ^^)






Truyện liên quan